Lớn lên tôi new biết cô Xuyến chẳng liên-hệ huyết-thống gì cùng với gia-đình tôi cả.Sở dĩ tôi call là cô, vày nghe Bố, chị em tôi điện thoại tư vấn như vậy. Giả tỉ như khi buộc phải sang nhà cô Xuyến mượn trang bị gì, người mẹ tôi hay nói:" bé chạy sang nhà cô Xuyến..." đơn vị tôi phương pháp nhà cô Xuyến bằng hàng rào hoa Quỳ. Cây hoa Quỳ mọc rất cấp tốc và sinh-sôi nẩy nở vô cùng chóng, lại cho lá rất nhiều. Bởi vậy những bụi của chúng khá rậm-rạp, cành cây đan vào nhau rất có thể che được nắng, tránh khỏi mưa. Người đi bên ngoài không thể thấy được nếu như có tín đồ núp vào bụi. Cả nhì nhà đông đảo hướng mặt ra đường, được ngăn bằng hàng tre tươi tứ mùa xanh um. Lại có cổng chống lên vào ban ngay, sập xuống ban đêm. Vì chưng vậy ước ao sang bên cô Xuyến, tôi thường xuyên chui qua sản phẩm rào hoa Quỳ như là lối tắt để khỏi đề nghị đi ra ngõ trước, rồi lại đề nghị qua cổng chống của phòng cô mới hoàn toàn có thể để vào nhà cô được. Do thuộc miền quê, nên chung quanh mỗi nhà đều có vườn trồng ít nhiều loại cây ăn trái. Vày vậy, trước lúc kiếm nơi chui qua mặt hàng rào hoa quỳ, tôi phải đi qua vườn cây. Cho tới khi sang đất nhà cô Xuyến, tôi còn bắt buộc lần theo bé đường nhỏ tuổi trong vườn đơn vị cô, rồi thông báo gọi. Khi thấy bóng cô thấp-thoáng ngoài hiên, tôi hét bự những điều người mẹ tôi dặn. Cô Xuyến trắng-trẻo, khuôn phương diện bầu-bĩnh, tóc mượt như nhung, nhiều năm quá lưng quần. Đôi đôi mắt cô siêu đẹp, lúc nào cũng mơ-màng. Cô không nhai trầu như tục lệ làng mạc tôi thuở đó, mà lại môi cô lúc nào thì cũng đỏ như son. Dĩ nhiên, thuở 12 tuổi làm những gì tôi biết được cô đẹp như thế nào và hiểu rằng mắt cô mơ-màng làm thế nào cùng môi cô ươn-ướt hệt như son hay không? Chẳng qua, tôi thoang thoáng nghe những người dân lớn nói với nhau như vậy. Cô mồ-côi phụ thân mẹ, trong nàn đói năm Ất Dậu. Do vậy, bà Lĩnh là Dì đưa về nuôi-nấng. Cho đến hiện giờ tôi cũng đắn đo tên thiệt của bà Lĩnh là gì? vì làng tôi thường call tên fan con đầu cụ cho tên bố, mẹ. Vì chưng bà có người con trai tên Lĩnh. Có thể nhà bà Lĩnh khá nhất trong xóm, vì chưng là nhà gạch, lợp ngói lại sở hữu sân gạch ốp trước nhà để phơi lúa, phơi khoai hoặc các thứ đậu. Một góa phụ cùng với người con trai mà tất cả cơ-ngơi thuộc lợi-tức như vậy, đề xuất kể thuộc loại giầu có ở miền trung bộ rồi. Đã vậy, bà Lĩnh còn cho vay nợ lãi nữa ! Chỉ chi phí lãi bà cho vay vốn đã đủ bà bầu con bà chân chẳng lấm bùn, tay không bị thấm nước rồi. Sở hữu tiếng là fan bảo-bọc cháu, nhưng lại cô Xuyến chỉ là đứa ở ko công. Ngoài việc làm vào nhà. Trường đoản cú lo cơm nước, giặt quần áo đến mang đầy đủ trái cây trong vườn cho chợ bán, cô Xuyến bắt buộc đi thu chi phí nợ khi đến kỳ-hạn. Chuyện này mới nghe qua tưởng là vấn đề dễ, tuy vậy không đơn-giản chút nào? trước lúc đi, bà Lĩnh đã dặn đi, nói theo là bằng phương pháp nào cũng nên đòi cho bởi được số chi phí vốn lẫn tiền lãi. Đã mấy lần cô Xuyến quan yếu đòi được nợ là vẫn bao lần bà Lĩnh riếc-móc, xỉ-vả thiếu thốn điều cô Xuyến mong muốn bỏ đi, mặc dù cho phải có tác dụng kẻ hành-khất khu vực đất khách quê-người. Mà hầu như lần chửi bới như vậy, bà Lĩnh bắt số ghế trước sảnh gạch, ngay gần cổng chống ngoài ngỏ. Giọng bà oang-oang khiến cả xóm các nghe. Cũng hoàn toàn có thể bà lấy tiếng chửi cô Xuyến để nhắn-nhe tín đồ bị nợ với cũng rất có thể bà khoe-khoang sự giầu tất cả của bà chăng? Một điều lạ là, trong làng ai cũng biết bà cay-cú, nói càn, nói hỗn, nhưng ai ai cũng đến năn-nỉ, lạy-lục mượn nợ của bà cho bằng được. Và bên cạnh đó chưa ai chạy nợ được cùng với bà. Có kẹt hoặc nghèo nàn lắm, thì cũng phải chạy đầu nọ, vá đầu kia trả cả vốn lẫn lãi cho bà. Vị đến ngày hẹn, bà có manh chiếu cho trước nhà nhỏ nợ. Trường hợp trả thì hầu như chuyện phần nhiều êm-xuôi, vui-vẻ cùng bà còn thông báo cho mượn thêm! Ngược lại, bà ở thẳng cẳng trước cửa ngõ nhà, trùm manh chiếu rách... Rồi bà réo tên con nợ ra, bà nhắc lể từ đời ông, đời phụ thân không thiếu hụt một điều gì. Không ít người thấy bà có tác dụng quá, đã thượng cẳng tay, hạ ống quyển với bà...! Thì lại chỉ mua thêm khốn-khổ cho phiên bản thân và gia-đình ? Vì kế bên tiền nợ và lãi của bà, gồm giấy trắng, mực đen... Lại còn có tiền đả mến bà nữa. Cứ vậy, thôn xã "gông" đầu bạn ấy lại... Chỉ bao gồm nước phân phối nhà, buôn bán đất nhằm chạy-chọt, lo-lót. Do vậy bà Lĩnh càng tác-oai, tác-quái mà không người nào làm được gì bà? với lại, bà tất cả làm thiệt-hại ai điều gì đâu. Nợ của bà thì bà đòi, ko trả mang đến bà thì bà la, bà chửi là đúng rồi. Hơn nữa, chính những người đó mang lại lậy-lục, năn-nỉ bà kia mà ! sinh sống trong một gia-đình bị xóm làng đàm-tiếu như thế, khi chưa biết đến biết thì có thể, mà lại khi đã cứng cáp thì cô Xuyến cảm thấy khó tính lắm. Chính vì những phụ nữ đồng tuổi cũng lánh xa cô Xuyến. Mà chủ yếu bà Lĩnh cũng không muốn cô Xuyến bước ra khỏi cổng phòng để đánh bạn với ai! Vi vậy, tôi là đứa nhỏ bé lại được cô nhắc lể và khóc than mang lại số-phận . Lệ thường chúng tôi chạm mặt nhau ở giữa vết mờ do bụi hoa Quỳ. Như đã nói làm việc trên, dù thế hàng rào nhưng bọn chúng mọc không tồn tại hàng lối với quấn-quít vào nhau cực kỳ rậm-rạp. Bao gồm một vài khu vực tôi vẫn len tín đồ vào bẻ phần đông nhánh ở ngang, mọc dọc nhằm thành một vị trí ẩn-núp rất kín đáo. Fan đứng phía bên ngoài không thể nhìn thấy fan bên trong. Mục đích của tôi thuở đó là để trốn mấy đứa anh, mấy đứa chị nhỏ ông bác khi bọn chúng mang lại nhà tôi chơi trò "trốn bắt" hoặc để trốn mọi lần bị tía đánh đòn. địa điểm tôi làm ổ "dung thân" lại gần loại giếng của phòng bà Lĩnh. Nhờ vào nước tắm, rửa tan theo mưong dọc theo hàng rào, nên chỗ này càng um-tùm với rậm-rạp hơn nhiều chỗ khác. Tôi đã và đang "bật-mí" chỗ này cùng với cô Xuyến, bởi vì vậy nhiều lần cô Xuyến đứng bên ngoài gọi tôi về, khi chị em tôi nhờ cô kiếm hộ. Chiều hôm đó, tôi đưa vào với nửa loại banh đa, sẽ ngồi "thưởng-thức" loại hương-vị thơm với tiếng kêu ròn của bánh. Tôi chợt kết thúc nhai. Từ cửa ngõ sau bên bà Lĩnh, cô Xuyến vẫn bước về phía giếng, tay cầm loại thau nhỏ. Cô mang gầu, kéo nước đổ vào thau, cô ngồi xuống thả lọn tóc vào thau... Nhằm gội đầu. Thời điểm này, láng chiều sẽ đậm... Bầu trời mờ dần...và buổi tối dần. Mặc dù vậy, tôi vẫn còn đấy thấy loáng thoáng thân fan cô Xuyến, qua lớp áo phin trắng dán ngay cạnh vào da. Cô cuốn cao suối tóc, cột gọn phía sau gáy. Nước ngấm qua làn vải, chảy lâu năm theo thân người. Cô lại mang gầu, kéo thêm nước và xối tự ngang vai. Màn nưóc vừa trôi xuống, áo cô càng bó tiếp giáp vào thân-thể tiệp theo làn domain authority trắngvà vùng ngực của cô ý vươn lên... Có tác dụng tôi tò-mò, nín thở . Cho dù 12 tuổi, tuy nhiên là đứa bé nhỏ sống sống thôn-dã, bắt buộc tôi vẫn tồn tại ngu-ngơ rất nhiều chuyện khác. Nhưng mà chuyện ngồi yên, chú ý trộm cô Xuyến tắm, tôi lại ma-mãnh quá sức. Tôi dán đôi mắt vào thân người cô Xuyến và không đủ can đảm nhích người, chỉ sợ hãi cô Xuyến nghe được giờ đồng hồ động... Thì uổng của Giời...? chắc hẳn rằng bóng chiều chạng-vạng có tác dụng cô Xuyến ko e-ngại, cô túa áo để kỳ-cọ bên trên vai, trên cổ và trước ngực. Chao ôi! hai bàn tay của cô ấy chà-xát nhị quả vú khiến tôi bị kích-thích, trong bạn tôi rần-rần, tim đập khỏe mạnh và tôi yêu cầu hít vào thở ra thật dài. Hình như, tôi cảm thấy bao gồm gì vướng mắc vào cuống họng thì phải? Tôi quên chưa nói với các bạn là, lúc đó cô Xuyến khoảng 16 tuổi. Do dự những nhà-văn tả sắc đẹp và hình-dáng mượt-mà của bọn bà như thế nào? tuy nhiên với tôi thời gian ấy, cô Xuyến đẹp mắt như tiên-nữ trong tranh. Thân fan cô thon thả, nước da trắng, hai vú tròn, vươn về phía trước, eo lưng nhỏ-gọn. Đã vậy tay cô cứ xoa lên, xoa xuống nhì vùng ngực. Dường như như cô đang mơ tưởng hoặc thèm khát một bàn tay nào mơn-trớn trên nhị quả đào của cô? cho đến khi trơn tối không hề nhìn rõ phương diện người, cô vào nhà. Như gồm lực gì đó xui-khiến, tôi chui thoát khỏi bụi hoa Quỳ, nhón gót theo sau. Cô đẩy cửa khu nhà bếp bước vào. Tôi đứng bên phía ngoài đang nặn óc, lấy cớ lao vào để không xẩy ra cô quở-trách. Xin được mở ngoặc chỗ này là, cô Xuyến được bà Lĩnh đến ở bên dưới bếp, bám trên nhà chỉ giành cho bà cùng anh Lĩnh, đóng ngoặc. Đợi một chốc, thấy có ánh sáng của đèn trong bếp. Tôi rón-rén đặt chân đến cửa, lên tiếng: ...

Bạn đang xem: Truyen sex chi em dit nhau hay nhat free xxx video porn film


Nóng nực chũm cởi hết nội y mang lại mát cũng không tồn tại gì thừa đáng. Với điều đó dễ dãi cho tôi biết bao. Tôi trông rõ mồn một con chim nó. Lông không!Nhưng đẹp mắt quá. Mép lồn trắng muốt đỏ hồng sinh hoạt kẽ. chắc rằng lúc nãy tôi massas vú nó nên tác dụng thấy rõ, nước nhờn rỉ ra từ chim nó.

Xem thêm: Trường mầm non lá phong đỏ tuyển dụng, trường mn maple leaf

Khía cạnh tôi nóng bừng. Tôi úp mặt vào loại kẽ lồn ấy mà ban đầu liếm chất nhờn rã ra. Con em tôi rên khổng lồ hơn, nó dạng háng ra đến tôi dễ liếm hơn. Khi nước nhờn nó ra đầy lưỡi tôi cùng nó rên khổng lồ thì tôi biết đang đi đến thời điểm chín muồi. Tôi đứng trực tiếp lên, cụ cu rê rê lên âm hộ nó. Thật là khoan khóai. Tôi rê rê cu quanh mép lồn nó một thời điểm để tạo nên cảm giác. Sau đó, tôi nhè dịu ấn đầu cu vào cửa mình nóng ấm đầy hóa học nhờn của nó. Ah!!!Lồn nó thật bót. Tôi biết nó còn trinh phải hơi ngần ngại. Ví như tôi đút vào sâu nó sẽ rách rưới màng trinh và cực khổ lắm, rồi nó vẫn tỉnh lại mất. Tôi e dè một lúc. Tôi tưởng như sẽ ti`m lại được lương tri mình rồi chứ, nhưng lại ko, tôi vẫn nhầm. Bản năng tình dục vào tôi quá dũng mạnh lấn át hết phần con bạn tôi rồi!!!Tôi đút khỏe khoắn một phát, con cu chui tọt vào lô`n con bé. Lồn bót quá, khó tính quá, tôi ko nhích thêm được nữa. Con bé cực khổ la lên và bừng tỉnh.

*
*
*

Hôm ấy, chị em và tía tôi có công chuyện yêu cầu vê` nhà tại tận Thủ Đức. Ngày chủ nhật, tôi và con Hằng ở trong nhà cả ngày… Ý nghĩ đồi tệ thôi thức tôi từng giờ từng phút. Tôi không kìm chế nổi nữa rồi, bây giờ tôi yêu cầu chiếm đọat nó thôi!!!Buổi trưa, nó ngủ nghỉ ngơi pho`ng khách. Nó khoác độc mỗi loại quần jean cắt ngắn cho tới bẹn và cái áo nhị dây trông thật gợi cảm. Nó ngủ ngon giấc lành mà ko biết thằng anh nó sẽ ngắm nó bởi một ánh mắt rực lửa biết chừng nào. Trên tín đồ nó, từng đường cong rõ rệt ẩn hiện tại sau lớp vải áo mỏng tanh te. Đương mùa hè nên con bé dại ăn khoác thật là tươi mát. Trông nó ngủ bắt đầu ngon có tác dụng sao. Tôi chú ý nó hòai ko chán. Tốt nhất là cặp vú mập ú của nó với vùng kín ẩn phía sau cái quần kia… Tôi thấy khó tính ở phần dưới quá đi, tôi cảm xúc cu mình béo hơn, phần đầu của nó đụng rất mạnh tay vào cái khóa phecmuatuya quần tôi. Giận dữ quá, đau quá. Tôi không thể nhìn con bé dại thêm được nữa. Tôi tiến gần mang đến nó. Nó ngủ say quá. đáng yêu và dễ thương quá, nhìn không muốn chán. Tiếng tôi mới thấy em tôi đẹp làm sao, đâu tất cả thua hèn gì ai. Tôi ghé tín đồ lại ngay gần nó hơn. Cu tôi cất cánh giờ cứng ngắt. Tôi kéo nhẹ khóa quần xuống đến cu tôi thò ra ngòai. Cu tôi thỏai mái đựơc tí đỉnh thì vẫn thấy tức giận vì vướng quần silip. Tôi kéo phăng nó xuống luôn. Vậy là phần dưới của tớ hòan tòan được giải phóng. Con cu vươn lên thật là hùng dũng làm sao. Tôi không làm chủ bạn dạng thân nữa. Tôi nhằm cho bạn dạng năng thú tính con tín đồ tôi trỗi dzậy, nhằm mặc nó tinh chỉnh tôi. Với cái phiên bản năng ấy tinh chỉnh và điều khiển bàn tay tôi nuốm lấy song nhũ hoa của em gái tôi. Massas thật hồ hết đặn. Sau một hồi, con em mình tôi rên lên uh hử… Tôi thường xuyên lần xuống quần nó, nhẹ kéo dòng quần lỏng le đó xuống. Oh!Thật bất ngờ. Lúc va vào cặp vú của chính nó tôi đã bất thần vì nó ko mặc áo ngực, tiếng kéo quần nó xuống tôi còn bất thần hơn bởi vì nó cũng chẳng bi đát mặc quần silip. Nó ko mặc underwear để ngủ cho mát rượi đây mà. Trời mấy từ bây giờ nóng lắm, ko bao gồm tí mưa nào. Nóng hổi thế toá hết nội y mang đến mát cũng không có gì thừa đáng. Cùng điều đó thuận tiện cho tôi biết bao. Tôi trông rõ mồn một bé chim nó. Lông không!Nhưng đẹp quá. Mép lồn trắng nuột đỏ hồng sinh hoạt kẽ. Chắc rằng lúc nãy tôi tẩm quất vú nó nên hiệu quả thấy rõ, nước nhớt rỉ ra từ bỏ chim nó. Khía cạnh tôi nóng bừng. Tôi úp mặt vào loại kẽ lồn ấy mà bước đầu liếm chất nhờn rã ra. Con trẻ tôi rên khổng lồ hơn, nó dạng háng ra mang đến tôi dễ liếm hơn. Lúc nước nhớt nó ra đầy lưỡi tôi và nó rên lớn thì tôi biết đang đi vào thời điểm chín muồi. Tôi đứng thẳng lên, nỗ lực cu rê rê lên cơ quan sinh dục nữ nó. Thật là khoan khóai. Tôi rê rê cu quanh mép lồn nó một cơ hội để chế tác cảm giác. Sau đó, tôi nhè dịu ấn đầu cu vào chỗ kín nóng ấm đầy hóa học nhờn của nó. Ah!!!Lồn nó thiệt bót. Tôi biết nó còn trinh cần hơi ngần ngại. Ví như tôi đút vào sâu nó sẽ rách rưới màng trinh và khổ cực lắm, rồi nó đã tỉnh lại mất. Tôi rụt rè một lúc. Tôi tưởng như đã ti`m lại được lương tri bản thân rồi chứ, tuy thế ko, tôi đã nhầm. Phiên bản năng tình dục trong tôi quá táo bạo lấn át không còn phần con bạn tôi rồi!!!Tôi đút táo bạo một phát, nhỏ cu chui tọt vào lô`n nhỏ bé. Lồn bót quá, giận dữ quá, tôi không nhích thêm được nữa. Con bé đau buồn la lên với bừng tỉnh. Thấy tôi, nó sốt ruột định sử dụng chân đánh đấm tôi ra. Tôi bắt phắt eo nó ôm chặt tựa nhị bắp đùi nó vào eo tôi để làm điểm tựa. Ah!!!Con bé dại vùng vẫy tất cả thóat ra, nó cần sử dụng tay cào cấu vào nhị tay tôi. Đau quá cơ mà tôi cảm xúc khoan khóai tại phần đầu cu đề xuất mặc kệ, nó cần yếu thóat ra được nữa. Tôi nhịp bạo dạn mấy cái

-Anh hai, buông em ra, sao anh lại làm vậy, anh hai xấu lắm xấu lắm…

Mặc kệ nó chửi mắng, tôi vẫn không buông ra, tôi nhịp to gan lớn mật hơn, mạnh dạn hơn, không thống trị được nữa. Con trẻ của mình tôi hét lên đau đớn. Nó vùng vẫy thóat ra mà lại không được. Bất lực, nó đành duỗi tín đồ cho tôi muố làm những gì thì làm. Thấy con trẻ không phản nghịch ứng nữa tôi nhịp khỏe khoắn hơn bạo dạn hơn. Con em rên lên âu sầu từng đợt. Tiết từ chim nó rỉ xuống đất, bẩn nháp kết dính cu tôi. Phương diện nó nóng bừng, đỏ gấc. Khá thở nó vội hơn… Ahh!!!Tôi cảm giác một dòng điện từ đầu cu truyền đến… Uh!!!Tôi bao gồm nhịp thật mạnh bạo khỏang mươi cái nữa rồi không kìm được nữa phun thật mạnh khỏe dòng tinh dịch vào lồn nó… UH!!Cu tôi co giật, xuất ra một tá tinh trùng không ít đến nỗi trào ngược ra, rớt vãi đầy xuống đất… thiệt là khoan khóai. Lần thứ nhất được hưởng thụ mới sướng làm sao… Tôi rút cu ra, teo dần dần lại. Con em mình tôi đau buồn ôm chim nó khóc nức nở. Tôi hiện thời mới cảm thấy hối hận hận vì hành động vừa rồi nhưng không còn kịp nữa. Tôi cho bên yên ủi nó: