Thơ Về Mồ Côi bố mẹ ❤️️ 100+ bài bác Thơ Hay, Bất Hủ tuyệt nhất ✅ bài bác Thơ nói về Những Mất Mát, Nổi bi tráng Không Nói Thành Lời của không ít Đứa bé Thiếu tình cảm Của tía Mẹ.
Bạn đang xem: Thơ về trẻ mồ côi
Những bài bác Thơ Về Mồ Côi bố mẹ Hay Nhất
Gia đình là nơi chứa đựng nhiều thứ tình yêu thiêng liêng nhất với là vị trí mà có những người dân thân thiết quan trọng nhất với chúng ta nhưng không phải ai cũng may mắn đạt được như vậy, ở bên cạnh kia còn rất nhiều đứa trẻ buộc phải bơ vơ, côi cút. Sau đây, thohay.vn chia sẽ tới bạn Những bài xích Thơ Về Mồ Côi phụ huynh Hay Nhất.Kiếp mồ côi
Tác giả: Hải Đậu
Em ơi hãy ngủ cho muồi
Cùng chị lê bước ngược xuôi “kiếm tiền”!Mấy hôm mưa gió triền miên
Em lại khát sữa khóc tối liên hồi!
Suốt tối cứ núm chị ngồi
Thay bà bầu ru ngủ, vuốt ve như xưa
Nào đâu tất cả võng nhằm đưa
Bàn tay thô buốt, giờ ru nghẹn lời!
Cha bà bầu đã ra đi rồi
Khi em vừa bắt đầu chào đời ngay sát năm!Nhà hoang buổi tối đến em nằm
Ngày thì ngõ nghách xin ăn, tối về!
Nhớ mẹ nước mắt váy đầm đìa
Gọi mãi chẳng thấy cha về … phụ vương ơi!Thương em chỉ biết kêu Trời!Cuộc đời bất hạnh, mai rồi ra sao …
Gục người trong giấc chiêm bao
Vui mừng nhìn thấy mẹ phụ vương trở về
Ôm con lòng dạ não nề
Tiếng ru của mẹ ngày xưa đây rồi
Hôn con nước đôi mắt tuôn rơi
Cha bà bầu có tội cùng với đời hai con
Nhìn nhị đứa trẻ con héo mòn
Nước mắt chảy ngược, nhói lòng phụ thân yêu
Trần gian quả tình trớ trêu
Sinh ra đã cần sống đời phong ba
Con hãy bước theo chị em cha
Về chỗ xa thẳm các bạn đoàn viên!?
Có cha, có bà bầu ở bên
Cuộc sống nhỏ sẽ đời đời bình yên!?
Nghe em rên rẩm … đơ mình
Tỉnh giấc bắt đầu biết là mình đê mê …
Em ơi hãy ngủ mang đến ngoan
Để chị chợp mắt sáng còn bế em
Cùng chị trên tuyến phố mòn
Cầu bạn qua lại … mở lòng từ bi!
Đứa bé xíu mồ côi
Tác giả: Duy Đức
Đợi tối em lại trở về
Bên phần mộ người mẹ nằm kề teo ro
Bát cơm trắng chiều ấy chưa no
Mẹ không hề nữa ai lo tấm gầy
Phương nào thân phụ ở bao gồm hay
Bỏ con côi cút nơi phía trên tủi hờn
Xem thêm: Lịch Sử Triết Học Trung Quốc Phùng Hữu Lan, Lược Sử Triết Học Trung Quốc
Đêm ni gió đơ từng cơnTuổi thân con khóc nhiều hơn thế Mẹ à
Lọt lòng thiếu hụt tình Cha
Giờ trên đây lại đề xuất cách xa mẹ rồi
Lâm vào cảnh sinh sống mồ côi
Nhìn em ai chẳng bồi hồi xót thương
Tuổi thơ do dự mái trường
Đôi chân bé dại bé muôn phương đường đời
Thấm lòng hầu như giọt nước rơi
Tại sao lại đề xuất vào đời trẻ con thơ
Em còn những lắm cầu mơ
Khác khao đi học mong chờ ngày mai
Kêu thì thầm nức nghẹn giờ đồng hồ ai
Sẻ phân chia em thời điểm bờ vai diệu mềm
Cho em nghị lực sinh sống thêm
Để mai em bước trên thềm an vui…..!
Kiếp Mồ Côi
Tác giả: Ngọc Nghĩa
Người ta có chị em có Cha…Còn tôi mất mẹ xa cha lâu rồi!Ai người thấu hiểu mồ côi?
Nay trên đây mai đó nổi trôi phận đời!Mồ côi tội lắm người ơi!Nghĩa là mất cả khung trời yêu thương…Lệ rơi rơi xuyên suốt đêm trường!Còn đâu đâu nữa tình thương mẹ mình?
Người ta áo lụa đẹp mắt xinh…Trong vòng đeo tay ấm mái ấm gia đình yên vui.Nhìn chúng ta lòng thấy bùi ngùi…Ai fan mất mẹ mà vui bao giờ?
Thôi đành mang kiếp bơ vơ…Mãi không hề nữa bến bờ yêu thương.
Mồ côi
Tác giả: Hồng Giang
Em trật giữa dòng người đông đúc
Tìm đâu đây hạnh phúc giữa cuộc đời
Tấm thân gầy lang bạt mọi muôn nơi
Đôi chân nhỏ dại dã tránh trong buốt giá
Biết về đâu giữa đường đời muôn ngả
Ai mang lại em một bửa rẽ nương nhờ
Tội tình thay ánh mắt ngước mong mỏi chờ
Ai yêu thương xót đến trẻ thơ khờ dại
Dòng bạn xe vẫn ngược xuôi mê mải
Có mấy bạn thương hại kẻ mồ côi
Trời sang trọng đông phố sẽ lạnh lắm rồi
Xót thân em vẫn ngồi chờ hy vọng
Về nơi đây nào còn ai ao ước ngóng
Mẹ phụ vương em đã qua đời bóng vô thường
Để dương nai lưng hai đứa trẻ xứng đáng thương
Nương tựa nhau trên quãng đường lang bạt
Ai hiểu rõ sâu xa lòng trẻ thơ khao khát
Thêm một đợt …..Tiếng phụ thân quát ….Mẹ la !
Chia sẽ đến bạn