Thơ Tục Tỉu cấm trẻ em ❤️ Những bài bác Thơ Chế Tục Tĩu Hài Hước, Bậy xấu Nhất Đủ Loại ✅ Thơ Nói Lái Vui Về Tình Yêu Thanh Thanh, Tục Tục Ngắn Hay.

NỘI DUNG BÀI VIẾT

Chùm Thơ Tục Tỉu lừng danh Của hồ nước Xuân Hương

Bạn đang xem: Thơ tục tỉu 18 ❤️ những bài thơ chế bậy bựa nhất

Thơ Tục Tỉu hồ nước Xuân Hương
Thơ Tục Giảng Thanh Của hồ nước Xuân Hương
Bài Thơ Tục Tỉu người Gầy
Thơ Nói Lái Tục Tỉu
Thơ Chế Tục Tĩu hài hước

Chùm Thơ Tục Tỉu nổi tiếng Của hồ Xuân Hương

Trong bài bác này SCR.VN sưu tầm phân chia sẽ chúng ta Những bài xích Thơ Tục Tỉu, Chế Bậy hài hước Nhất ở trong nhà thơ hồ Xuân Hương giúp bạn đọc vui chơi dưới đây:

Cái Giếng – hồ nước Xuân Hương

Ngõ ngay thăm thẳm tới công ty ông
Giếng tót thanh thơi siêu lạ lùng
Cầu white phau phau nhì ván ghép
Nước trong leo lẻo một cái thông
Cỏ con gà lún phún leo quanh mép
Cá diếc le te lội thân dòng
Giếng ấy thanh tân ai đó đã biết
Đố ai dám thả nạ rồng rồng

Hang Cắc Cớ – hồ Xuân Hương

Trời đất hiện ra đá một chòm
Nứt có tác dụng đôi miếng hổng cỗ áo hom
Kẽ hầm rêu mọc trơ toen hoẻn
Luồng gió thông reo vỗ phập phòm
Giọt nước lãng mạn rơi lõm bõm
Con con đường vô ngạn tối om om
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm

Đánh Đu – hồ Xuân Hương

Bốn cột khen ai khéo khéo trồng,Người thì lên tiến công kẻ ngồi trông,Trai co đầu gối hạc khom khom cật
Gái uốn sống lưng ong ngửa ngửa lòng.Bốn mảnh quần hồng cất cánh phấp phới,Hai sản phẩm chân ngọc duỗi song song.Chơi xuân đang biết xuân chăng tá.Cọc nhổ đi rồi, lỗ vứt không!

*
Thơ Về Tiền tuyệt Nhất

Đưa Đò – hồ Xuân Hương

Chú lái kia ơi, biết chú rồi,Qua sông rồi lại đấm ngay lập tức bòi!Chèo ghe vừa khỏi loại sông ngược,Đấm cọc tức thì vào ngấn nước xuôi.Mới biết lên bờ đà vỗ đít,Nào khi giữa khúc đã co vòi.Chuyến đò buộc phải nghĩa sao ko nhớ?
Sang nữa hay là một chuyến thôi?

Tát Nước – hồ nước Xuân Hương

Đang cơn nắng cực chửa mưa tè,Rủ người mẹ ra tát nước khe.Lẽo đẽo dòng gầu ba góc chụm,Lênh đênh một ruộng tư bờ be.Xì xòm lòng nước bản thân nghiêng ngửa,Nhấp nhổm mặt ghềnh đít cố ve.Mải câu hỏi làm ăn uống quên cả mệt,Dạng hang một lúc đã đầy phè.

Đánh Cờ – hồ Xuân Hương

Chàng với thiếp tối khuya è cổ trọc,Ðốt đèn lên tiến công cuộc cờ người.Hẹn rằng đấu trí mà chơi,Cấm ngoại thuỷ không người nào được biết.Nào tướng sĩ dàn ra đến hết,Ðể song ta khốc liệt một phen.Quân thiếp trắng, quân quý ông đen,Hai quân ấy nghịch nhau đà vẫn lửa.Thoạt mới vào đàn ông liền nhảy ngựa,Thiếp gấp rút vén phứa tịnh lên.Hai xe cộ hà, nam giới gác nhì bên,Thiếp thấy bí, thiếp tức khắc ghểnh sĩ.Chàng lừa thiếp đương lúc bất ý,Ðem giỏi đầu dú dí vô cung,Thiếp vẫn mắc nước xe lồng,Nước pháo đang nổ đùng ra chiếu.Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,Thua thì lose quyết níu mang con.Khi vui nước nhà nước non,Khi bi đát lại giở bàn son quân ngà.

Quả Mít – hồ Xuân Hương

Thân em như trái mít trên cây
Da nó xù xì múi nó dày
Quân tử bao gồm yêu xin đóng cọc
Đừng mân mó nữa nhựa ra tay

Ốc Nhồi – hồ Xuân Hương

Bác người mẹ sinh ra phận ốc nhồi
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi
Quân tử tất cả thương thì tách yếm

Xem thêm: Vùng Kín Bị Ngứa Rát - Cách Chữa Trị Hiệu Quả

Xin chớ ngó ngoáy lỗ trôn tôi

Cái Quạt – hồ nước Xuân Hương

Một lỗ xâu xâu mấy cũng vừa
Duyên này tác hợp tự nghìn xưa
Chành ra tía góc da còn thiếu
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa
Mát mặt anh hùng khi tắt gió
Che đầu quân tử lúc sa mưa
Nâng niu ướm hỏi fan trong trướng
Phì phạch trong tâm đã hoan hỉ chưa

Vịnh ở Ngủ – hồ nước Xuân Hương

Mùa hè hây hẩy gió nồm đông
Tiên cô bé nằm nghịch quá giấc nồng
Lược trúc chải tải trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống bên dưới nương longÐôi gò Bồng Đảo sương còn ngậm
Một lạch Đào Nguyên suối chửa thông
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứtÐi thì cũng dở ngơi nghỉ sao xong(Quốc văn tùng ký)

Dệt Cửi Đêm – hồ nước Xuân Hương

Thắp ngọn đèn lên thấy white phau
Con cò mấp máy cả đêm thâu
Hai chân đấm đá xuống năng năng nhắc
Một trong cả đâm ngang say mê thích mau
Rộng hẹp nhỏ tuổi to vừa vặn vẹo cả
Ngắn dài kích thước vẫn như nhau
Cô như thế nào muốn tốt ngâm mang đến kỹ
Chờ đến cha thu new dãi màu

Núi ba Đèo – hồ Xuân Hương

Một đèo một đèo lại một đèo
Khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo
Cửa son tía ngắt lỏng chỏng móc
Đường đá xanh tươi lún phún rêu
Phưởng phất chồi thông cơn gió tốc
Mịt mờ ngọn cỏ cơ hội sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo(Bản khắc 1914)

Tặng chúng ta chùm