Bạn đang xem chủ đề Thơ tuyệt Về thành phố sài gòn Đêm được update mới độc nhất vô nhị trên website Kovit.edu.vn. Hi vọng những thông tin mà shop chúng tôi đã chia sẻ là hữu dụng với bạn. Nếu ngôn từ Thơ tuyệt Về sài thành Đêm hay, ý nghĩa sâu sắc bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn luôn theo dõi, ủng hộ công ty chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Bạn đang xem: Thơ hay về sài gòn


Tổng hợp những bài xích thơ viết về tp sài gòn về đêm hay nhất. Thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người thành phố tp sài gòn khi đêm đến.

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ xuất xắc viết về sài gòn thành phố tôi yêu thương ♥ Chùm thơ chổ chính giữa trạng về đêm buồn, cô đơn nhất

BÀI THƠ: ĐÊM SÀI GÒN KHÔNG NGỦ

Tác giả: Quý Phương

Sài Gòn ơi đêm nhiều năm ta thức trọn

Bởi nhớ người ko hẹn ước trăm năm

Yêu làm đưa ra ? Rồi cứ khóc âm thầm

Đêm dài lắm ôi… năm canh thao thức

Viết tin nhắn gửi vào miền ký kết ức

Giữ trong tâm địa những khúc mắc cuộc đời

Đêm thật nhiều năm với nổi nhớ chơi vơi

Chẳng điểm tựa cần chông chênh khao khát

Viết bài xích thơ êm đềm như khúc nhạc

Gửi tặng người trong tin nhắn trử lưu

Vội vã nồng nàn… phút chốc tiễn đưa

Vội vã bước đi.. Xa xăm tầm với

Sài Gòn ơi bao lâu ta chờ đợi

Bước thuộc người vào sương lạnh đêm khuya

Tựa cùng mọi người trong nhà vòng tay ấm giao mùa

Đêm lạnh lắm bởi mình ta thao thức

Gởi nổi nhớ mang đến người không hẹn ước

Chẳng ai hay cần ta nhận riêng rẽ mình

Năm canh rồi lại thấy ánh bình minh

Trong phút chốc tình tan như bọt biển.

BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM

Tác giả: Tấn Bảo Huỳnh

Sài Gòn đêm khu dã ngoại công viên buồn buồn phiền Ánh đèn khuya Nghiêng ngả trơn hồng đen.

Sài Gòn đêm không tìm gặp người quen Những cánh cửa yên lìm Khóa chặt.

Sài Gòn đêm Khốc khô lời rao phân phối Người li hương tần tảo kiếp lầm than Bước chân về gõ nhịp cũng không ẩm mốc Đứa trẻ cung cấp hoa cạnh vũ trường hào nhoáng.

Xem thêm: Lịch Sử Của Đồng Nai Trong Thời Kỳ Nguyên Thủy, Bài 3: Những Dấu Tích Của Người Xưa

Sài Gòn đêm tất cả những cuộc vui thâu đêm suốt sáng sủa Những gương mặt già non Hốc hoác, thâm quầng.

Sài Gòn đêm khu vực phố Tây đèn nhấp nháy vây quanh không huyên náo chỉ đủ vừa nhộn nhịp Những điệu nhạc du dương, mặt người thiêm thiếp chìm ngập trong mộng mị ru hồn.

Sài gòn đêm Hẻm sâu chìm ngõ tối Người điên ngồi ôm nỗi nhớ ko tên.

Sài Gòn đêm cùng những mảnh đời đêm Một bức tranh lập thể Những mảng color trắng đen.

BÀI THƠ: SÀI GÒN KHÔNG NGỦ

Tác giả: Sinh Hoàng

Sài Gòn đêm nay ko ngủ

Phố phường cũng thức cùng ta

Đèn đường chênh chao hắt bóng

Hàng cây nghiêng ngả nhạt nhòa

Sương đêm dường như quên ngủ

Là đà đậu trên ghế đá

Bước chân khuya nào vội vả

Khua vang mặt đá vĩa hè

Sài Gòn đêm nay ko ngủ

Đôi nhân tình dìu lối qua

Tình yêu giữa lòng thành phố

Hoa Quỳnh nhà ai nở hoa

Sài Gòn đêm nay quên ngủ

Sao trời đang thức cùng ta

Ánh đèn nhà em vẫn sáng

Cùng thức vì ta nhớ…ta.

BÀI THƠ: THÀNH PHỐ TÔI YÊU

Tác giả: Thu Trúc

Sài Gòn về đêm rộn ràng từng bé phố

Chuông giáo đường chìm lẫn giữa dòng xe

Gánh mặt hàng rong vội vã bên trên vỉa hè

Bao mơ ước mở ra ngày khép lại

Đêm sáng đèn người xe như mẫu chảy

Chút mộng mơ còn sót lại vào gió chiều

Khẽ lướt cấp tốc qua đôi má người yêu

“Em về nhanh, kẹt xe gần xẻ sáu”…

Sài Gòn về đêm bao phận đời ẩn náu

Những Kiều thơm nuốt nước mắt vào lòng

Những đèn mờ ko sáng nổi long đong

Cánh hoa bay trong giấc mơ cổ tích

Sài Gòn khuya vẫn không chút tịch mịch

Tiếng rao mỏi mòn trôi nổi giấc mơ con

Tiếng ru như thế nào như hòa khúc nỉ non

“Ngủ đi con, khuya rồi trời sắp sáng…”

Sài Gòn chứa bao điều lãng mạn

Tóc ai dài, lá xanh thẳm vòm me

Phượng vĩ rơi đỏ rực những trưa hè

Chút se lạnh…chuyển mùa bao thơ nhạc

Sài Gòn vẫn du dương như bài hát

Khúc bổng trầm thăng giáng những yêu thương

Sài Gòn tươi từ những nhỏ đường

Sài Gòn yêu thương từ những điều rất nhỏ…

BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM TRỞ GIÓ

Tác giả: Nguyễn Văn Minh

Đêm ngỡ quay về từ chốn hồng hoang

Gió lan man như chưa từng như thế

Bóng tối cô đơn ngập tràn ngạo nghễ

Sài Gòn lên đèn lệ ướt tàn canh

Em thoảng buồn đếm ngày tháng mong mỏi manh

Nhặt nhạnh heo may giữa từng cơn gió

Xác lá mù tung ào bay trước ngõ

Tự hỏi đâu về chuyến gió bay ngang

Trời đã thanh lịch mùa gió gửi tình tang

Em mãi lang thang qua từng bé phố

Xào xạc sản phẩm sao dấu chân lá đổ

Thả hồn bản thân lắng ngộ chút thinh không

Gió đông huyền mắt ướt mày cong

Tà áo nhẹ rơi đỏ hồng lấp lánh

Giọt sương đa đoan mơ đời chắp cánh

Tôi chưa có dịp để mang lại với dùng Gòn, tuy thế nếu xứ Huế vào tôi y hệt như một nàng thiếu nữ trầm lắng với duyên dáng, thì tp sài thành qua lời đề cập của anh em lại hiện hữu lên vẻ đẹp của một cô đàn bà tiểu thư đỏng đảnh, dễ thương và dễ dàng mến, không thể đơn điệu. Kẻ bảo tp sài thành phóng khoáng, vô ưu, người nói sài thành phồn hoa và rộn rã. Con người nơi này xung quanh năm mắc với cuộc mưu sinh, tôi cũng từng nghe ai đó nói rằng thành phố sài gòn không rảnh, và tp sài gòn không ngủ…


Tôi có nhiều người bạn ở đây, dẫu chưa gặp mặt lần nào nhưng lại cũng đủ để đặt vào nhau sự tin tưởng, tối thiểu là về công việc và chi phí bạc. Hy vọng một ngày nào kia không xa tôi sẽ tiến hành tận ánh mắt ngắm chỗ này. Còn bây giờ, mời các bạn cùng liếc qua và thưởng thức những áng thơ tuyệt viết về thành phố sài thành rất đẹp của đa số tác giả. Mong muốn rằng các bạn cũng sẽ thích những bài bác thơ về sử dụng Gòn rất hay này, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

*

Nắng thành phố sài thành – Tác Giả: Nguyễn Nhật

Tôi đứng giữa tp sài gòn tráng lệ
Bóng in con đường Nguyễn Huệ xa hoa
Chờ ai khoe dáng lụa là
Vĩa hè quen bước chân qua từng ngày

Nhà Hát béo nghiêng tay đỡ nắng
Thảo thế Viên dõi đôi mắt qua đời
Chỉ mình tôi bỏ cuộc chơi
Từng năm tháng ấy tơi bời bão dông

Xuồng chở nắng và nóng xuôi mẫu Bến Nghé
Nước gửi dầm cặp mé Bình Tây
Sông xưa không còn cạn lại đầy
Đò tình lỡ chuyến lòng quay quắt sầu

Xin tín đồ gửi lá trầu Bà Điểm
Nhận cau về vùng đất Hóc Môn
Để len dịu Nắng vào hồn
Ngỡ đời là về tối tân hôn ngọt mềm

Lòng buông thả ngắm Kênh Tàu Hủ
Bước thẩn thơ qua Bến Bạch Đằng
Chim trời cõng Nắng bay ngang
Bến Thành như tất cả má sẽ ửng hồng

Nắng sài thành – Tác Giả: Chị tư SG

Nắng rực đến mắt hoa
Mồ hôi bết tóc xoà
Hoa rung rinh vào gió
Em mỉm cười cách qua

Lá rụng cấp theo mùa
Duyên tình cũng vẫn chưa
Thôi chẳng chờ đợi nữa
Một mình ngoài dạ thưa

Sài Gòn lưu giữ – Tác Giả: Xuan Giap

Mùa đông về bao gồm lạnh không em
Đêm khuya ngủ đắp mền đến ấm
Tránh ngoài rét mưa phùn ướt ẩm
Mặc giọt sương làm cho thấm vào ai

Trời sài Gòn nắng nóng bao ngày
Anh mong gửi đến tay em đó
Hơi ấm nồng của tim anh tỏ
Thương em các trong gió giá tim

Hà Nội ơi nhớ lắm cảnh chìm
Trong mưa rét mướt đứng im trước bảo
Chiều giá rét héo mòn hoa gạo
Nhớ em nghe khoác áo đầy đủ đầy

Anh cũng như vậy vắng em ai oán lây
Lòng run sợ thương bầy chim sẻ
Đêm đông ánh nguyệt như vừa ghé
Làm hồn anh nhớ bé nhỏ ngoài xa

Một Thoáng sài thành – Tác Giả: Huỳnh Nguyễn Thanh Tâm

Khi trở về buồn vương giọt nắng
Còn ai quen về nói câu chào
Tôi, bước lạ, trường đoản cú thời xa vắng
Giữa tp sài gòn thôi hết hóng nhau!

Chiều xuống lừ đừ ngang vùng cam kết ức
Hàng me xanh, đáng nhớ xanh màu
Hoa phượng vỡ, vỡ niềm mơ ước
Những cuộc tình nào xót xa đau?

Mây đủng đỉnh trôi về quá khứ
Tháng sáu đợi mong mãi cơn mưa
Ve ko hát bài xích tình ca cũ
Không mưa cơ mà nỗi nhớ đong đưa!

Vẫn còn đó sân trường, góc lớp
Dấu yêu xưa xa khuất bao giờ
Tìm đâu thấy vai tí hon xoã tócÁo trắng còn trắng mãi hồn thơ!

Tôi trở lại thành phố sài gòn muôn ngảÐi long dong qua đều vui buồn
Thở chút nắng, trường em, thân hạ
Mai cách biệt biết ấm lòng hơn?

Sài Gòn Mùa Mưa Gió – Tác Giả: Nguyễn Nhật

Sài Gòn ngồi nhìn mưa bay
Đâu ngờ đồ đổi, nào giỏi sao dời
Bên sân vườn ong bướm lả lơi
Để ai biền biệt phương trời lãng phiêu

Miền xưa ngồi chờ bao chiều
Vẫn chờ nghe phần đa lời yêu thương muộn mằn
Cuộc đời như đá mãi lăn
Tình yêu oan nghiệt, số phần truân chuyên

Chẳng qua vị chút kim tiền
Ta bản thân chẳng được vầy duyên nhan sắc cầm
Cung bọn lỗi nhịp trăm năm
Gió đông còn mãi âm thầm gọi tên

Gót son nào gấp qua thềm
Một lần dang dở ngàn đêm dối lừa
Sài Gòn mau chóng nắng, chiều mưa
Có câu thề hẹn ai vừa bỏ quên

Sài Gòn Vào Đông – Tác Giả: Ân Thiên

Sài Gòn đi dạo này giá buốt lắm ko em?
Thương rất nhiều ngọn đèn run run cuối phố
Không ai đắp mền hững hờ từ độ
Chùm tia nắng vàng nuôi mộng thi nhân

Bây giờ đồng hồ em còn cuộn bản thân trong chăn?
Tình yêu thương sắp đóng băng vào âm độ
Ai sưởi ấm tim em lúc qua ngõ?
Tiếng call mùa lá đổ nhẵn chiều nghiêng

Sài Gòn câu thơ đứt ngọn vào đêm
Thời lạnh lẽo mướt ai search môi ai đấy?
Tiếng côn trùng kêu rên trong run rẩy
Vết yêu thương lòng êm ái mộng chìm sâu

Sài Gòn vào Đông cái lạnh không màu
Mắt in trơn trời cao vào mơ ước
Anh lưu giữ em ngủ nào yên, thức suốt?
Giăng mối tình xuôi ngược lại ngược xuôi

Người thành phố sài thành – Tác Giả: Nguyễn Đình Huân

Mình vào thành phố sài thành sống đã và đang lâu
Từ lúc tx thanh xuân giờ mái tóc chớm bạc
Con người sài thành thiệt tình chất phác
Vậy nói vậy ko nói không giống được đâu

Người sài thành rất thích hợp được gặp gỡ nhauÍt phân biệt fan giàu tuyệt kẻ khó
Quán cóc vỉa hè zui là chuyện nhỏ
Sống gồm tình khiến cho gió bay đi

Người tp sài thành sống vội vã hồ hết khi
Ở thành phố sài thành làm nghề gì cũng sống
Sài Gòn vô tư fan đông đất rộng
Đã gặp một lần là hổng ước ao quên

Mời nhau nhậu nhiều lúc chẳng biết tên
Nhậu một lượt là trở nên bởi hữu
Đất sài thành cũng là nơi tề tựu
Cả cha miền về bên cạnh Cửu Long giang

Cách xưng hô trong số những lúc luận đàm
Mày tao choa mày chẳng làm cạnh tranh dễ
Sài Gòn ơi sao cơ mà thương mang lại thếNgười tp sài gòn cứ sống để yêu nhau

Cho Một tp Mất tên – Tác Giả: Hoàng Ngọc Ẩn

Em sài Gòn đẹp nhất về đêm
Tiếng hoa rơi, nhạc lắng, mây chìm
Nét môi duyên, niềm vui huyền hoặc
Phút chốc trần thế vội lãng quên!

Ta mến em tàn hơi thở cuối
Ta ghi nhớ em trọn kiếp lưu lại đày
Ngày xa thành phố xanh xao nhớ
Ta giã biệt nhau tợ láng mây!

Những con đường cũ còn yên bóng
Tà áo ai còn theo gió bay
Tiếng guốc gõ đều trên đường vắng
Hay tàn trong ngõ dong dỏng chiều nay?

Ta lưu giữ từng trận mưa bụi nhỏ
Ta chờ nhau cuối phố, mưa sa
Từng cơn gió rét mướt giao mùa đến
Một sớm thu về em xót xa!

Đời đang vô tình không vấn vương
Ngõ xưa đã hút lối thiên đường
Còn đây hơi thở tươi tốt mộng
Em mất thương hiệu rồi ta tiếc nuối thương!

Giữa sài thành Mùa Hoa Tím bằng Lăng – Tác Giả: bạn Cầm Bút

Giữa tp sài gòn chợt đẹp đẹp sắc tím,Hoa bằng Lăng nở rộ khắp nẻo đường.Ong bướm dập dìu, giọt nắng nóng vương vương.Nỗi nhớ niềm yêu mến hoà trong sắc tím…