Thơ gửi tình nhân cũ là những bài bác thơ xúc rượu cồn nhất. Đây là nỗi lòng của không ít chàng trai, cô gái khi tín đồ tình cất cách ra đi, khi tình duyên chia lìa đôi ngả. Đọc những bài xích thơ này ta cảm xúc rung động khỏe mạnh mẽ, chỉ bao gồm người đã từng có lần trải qua mới rất có thể cảm dấn được số đông nỗi nhức này. Hãy cùng cả nhà theo dõi ngay hiện thời nhé!

Có thể là 1 trong những mối ngành ngọn dang dở, có thể là một cuộc tình ai oán ngang trái, nhưng dẫu thế nào, cái xúc cảm gặp lại bạn xưa vẫn luôn là thứ khó khăn mà có thể lột tả qua phần đông dòng trọng tâm sự, đều áng thơ tình liệu bao gồm nói được phần nào nỗi bi tráng khi gặp mặt lại người yêu cũ không? Mời chúng ta cùng liếc qua những bài thơ tình viết về tình nhân cũ sau đây.

Bạn đang xem: Thơ cho người yêu cũ

Một buổi hoa tàn theo lá cất cánh Tôi xẹp về phía trên góc phố này Năm mon ướm color trên nhan sắc cỏ Nỗi niềm theo gió hát tìm kiếm mây


Chắc cũng thọ rồi trường đoản cú độ ấy Cô chẳng về trên đây với vấn vương? Không dành cho nhau lời sau cuối, tất cả chi cô hỡi chuyện đời thường

Tôi đã dặn lòng không quay trở về Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly gặp nhau ko lẽ… bi đát thinh lặng, Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?

Con đường chưa có người yêu chờ rêu che Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời Hồn tôi lạc giữa ngàn nhỏ sóng Chiều tan âm thầm giọt tối rơi

Dẫu sẽ dặn lòng ko nhớ nữa cho tình toàn diện một niềm mơ nhưng mà sao lạ quá? Tôi ai oán thế, chưa biết chờ ai cứ ngóng chờ… (Huỳnh Minh Nhật)

Có đều điều quan yếu nói thuộc nhau đề nghị cứ mãi nặng lòng như thế đó người ra đi. Cùng trái tim bỏ ngỏ lỗi ảo tình bi ai xa vắng tanh tựa trăm năm…

Kỷ niệm là gì ? Đôi lúc phải khóc thầm lúc chạnh nhớ vòng tay thời xưa cũ Hoa tím tơi bời trong màn mưa cuối vụ Mình chia ly như không gặp lúc nào .

Khát vọng mệt nhoài. Vỡ vụn đông đảo ước mơ Lòng rã nát – vườn sau cơn bão Em lắng tai tiếng thở nhiều năm cao ngạo Thấy thương bản thân như bé sóng cô đơn… (Tâm An)

Ta hốt nhiên nhớ một mùa yêu thương xa lắm! Thuở ve sầu kêu thập thò nỗi chờ đợi Phượng rực cháy các hồn thơ xanh thẳm Ta lặng bình chở ngày hạ vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo nhan sắc áo Giọt lệ ốm rơi tan vỡ giấc thơ ngây Đôi mươi mang lại tô hồng môi thanh nữ Đường ta đi nắng hóa phần lớn đọa đày

Mây lạnh nhạt thả chiều hôn lưu niệm Em lưu giữ gì về đông đảo chuyến xe cộ xưa? bé nắng khóc vai trời hoi hóp lửa Đã nhạt nhòa ký kết ức mấy lần mưa

Tình yêu hỡi! chờ ai năm tháng cũ? Thềm rêu xanh chếch choáng tủ sau hè Em tất cả phải chỉ nên cơn gió nhẹ, Để hạ về khắc khoải một loại ve?

Mùa vẫn rải kín đáo hồn mây thoảng nhớ Phố đông bạn sao thiếu thốn bóng em qua? Ta ngơ bất tỉnh ánh chiều phai nắng và nóng hạ Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa… (Huỳnh Minh Nhật)

Em có còn hiểu lại hầu hết vần thơ Anh đang viết khuyến mãi ngay riêng em ngày trước số đông vần thơ cháy phỏng niềm mơ ước Về một tình yêu cần thiết chia ly…!

Thế mà rồi em vẫn ra đi quăng quật lại đời anh bao niềm tê tái Dù gọi tình yêu không khi nào trở lại Mà mang lại giờ vẫn ôm mãi mộng xưa.

Xa em rồi anh vẫn thực hiện thơ phần lớn câu thơ không thể hay như trước đó Bởi một lẽ giản đối chọi em cũng biết Thơ không em – thơ viết vô hồn. (Phong Nguyên)

Bỏ hết bi quan rồi ta còn không tốt ta còn lại hạt hồng trần Lững lờ trong gió trôi trong nắng nóng Mất cả đầu đuôi quên đục trong!

Núi lở sông bồi rừng cháy thô Chuồn chuồn ngờ ngạc tưởng nằm mê Mưa ko về nữa trời quên đất Đất cũng tung tan hết đợi chờ

Hiu hắt xương tàn mặc áo tơi tới lui xuôi ngược chẳng ai mời từng nào quán trọ đều phủ nhận Chiếu đất tìm vui lưu giữ màn trời

Buồn với ta như biển lớn với sông từng nào nguồn nước cũng phổ biến lòng Bỏ bi thương ta chỉ như chong giường Hết gió loay con quay cũng uổng công!

Sông biển cạn khô: cá đâu còn Tre già nhức tủi khóc măng non giết mổ da không có tình không có Ma đói ma no cũng mất hồn!

Gửi lại chút bi thương trong áo thơ Mai kia chuyển kiếp vẫn mong đợi Tin vui mang lại với tình nhân cũ Ta vẫn còn đấy buồn nhằm bơ vơ! (Luân Tâm)

Có nên em giờ đồng hồ là tình nhân cũ? Kí ức nào nay đã phủ rêu xanh Anh vẫn nạm vui đùa cùng tình new Rất ngọt ngào đâu xem thêm cho em

Có nên em giờ đồng hồ là tình nhân cũ? Bàn tay anh giờ ấp ôm tay ai? hầu hết kỉ niệm theo năm tháng phôi phai thế gượng cười ta thành tín đồ xa lạ

Có bắt buộc em vẫn mãi là tín đồ cũ? Chẳng bao giờ sự thật chính là mơ Đời trơ tráo đưa em về thừa khứ Thuở lúc đầu ta chẳng thuộc về nhau. (Kiều Trinh)

Chỉ mong muốn một lần hai đứa được chạm mặt nhau từ ngày chia tay, bạn ta cố kỉnh nào? bản thân rất mong muốn biết! Thỉnh phảng phất trong lòng, nỗi nhớ vẫn domain authority diết Về một bóng hình ngày trước từng phổ biến đôi

Chỉ mong một lần gặp mặt lại fan ấy thôi Hỏi thăm fan ta hiện nay sống gồm tốt, bạn đến sau có làm tim trầy xước, vệt thương lòng ngày ấy đã lành chưa?

Chỉ ý muốn một lần search về cảm xúc xưa tự đây sau này sẽ thôi không đề cập nữa Chuyện của bọn chúng mình giờ thay đổi quá khứ tuy nhiên vẫn ngóng ngóng từng tin tức bạn ta

Chỉ ước ao một lần được mình cùng uống cafe Cùng đề cập nhau nghe về người mình đang thích nói lại chuyện xưa nhị đứa cười cợt khúc khích Tự an ủi rằng chúng mình chẳng gồm duyên

Chỉ muốn gặp gỡ lại tín đồ đang vậy tìm giải pháp quên Nhưng chẳng thể khi ta thành người yêu cũ Tự nhắc với lòng phải luôn ghi nhớ gặp lại tín đồ xưa… chắc hẳn rằng sẽ rất buồn… (Bluenight)

*

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc Ta khôn cùng muốn trở lại thăm lại vùng xưa vì chưng tất thảy ký ức vừa mới hiện loại sông quê, bé đò ai tiễn đưa Một chiều nao…sao bịn rịn vô cùng!

Đã thọ rồi…mình chẳng lối đi bình thường Vì chữ duyên đang quay lưng với nợ Nhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi ghi nhớ Khi bọn chúng mình đâu còn ở bên nhau.

Lời hứa xưa…đợi nhé…đến thu sau Thăm địa điểm ấy như lần đầu chạm chán gỡ Tình đã thắm mà lại sao ai đó đã nỡ vứt câu thề…để dang dở phôi phai.

Ta đã trở về địa điểm đó ni mai cho dù người đã thay đổi khác trước Bởi thiết yếu ta cũng chẳng sao hiểu được vì lẽ gì chẳng cất cách sang ngang ?

Tác giả: Tiến Lộc Thật tình cờ tôi gặp lại người xưa Anh gọi nhẹ…tôi thưa..trong bối rối Ngày chia tay, câu từ ly nói vội… Anh lên đường lúc trời tối bủa vây

Mười năm vừa qua nhìn anh vẫn hao gầy Vẫn điềm đạm như trước đây tôi biết Gặp lại anh, tôi vui mừng khôn xiết Mà tình duyên..nay cách biệt nhị đường

Kí ức nào gợi lại những thương yêu Anh vẫn vậy, vẫn đời thường độc bước Chúng tôi cùng cả nhà chẳng hề nói được Chỉ âm thầm tiếc ngày trước mất nhau

Đứng mặt anh, tôi ghé tựa mái đầu Anh nhỏ nhẹ hỏi câu..em ổn chứ..? Chợt vào tôi trào dâng ngập quá khứ rưng rưng hoài..mà vày dự..nhìn anh.

‘Em cung cấp thông tin vui, cớ sao buồn?/Miệng mỉm cười buốt giá lệ thầm tuôn/Đò đã sang ngang, em – tín đồ ấy/Tủi thân bến vắng tanh gió dịu luồn”. Mọi vần thơ nghe thật óc nề. Gồm nỗi ai oán nào chưa dừng lại ở đó ! người yêu bỏ đi đem chồng, vứt anh lại một mình bơ vơ.

*

Em cung cấp thông tin vui, cớ sao buồn? Miệng cười buốt giá bán lệ âm thầm tuôn Đò đã sang ngang, em – tín đồ ấy Tủi thân bến vắng vẻ gió dịu luồn

Đến rất nhiều hoàng hôn nhạt nắng quà Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang Tôi đợi tín đồ xưa, xa xôi quá! Mây sầu khám phá cõi tình hoang

Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi tra cứu em ngơ ngẩn tứ phương trời bạn chắc lạnh nhạt vui tình new Chẳng biết khu vực này mưa mưa rơi

Tôi nhớ những vết bụi tình vương từ lâu Em ngồi tính chuyện của mai sau Như cánh hồng phai bên làn nước Thấm thoắt thời gian đã vụt mau

Nhớ suốt cả đêm đông trời buốt lạnh quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà Em ngồi yên ắng nghe tôi kể hầu hết chuyện trong đời đã trôi qua

Thôi không còn rồi sao, lỡ thật sao? Tôi đâu tất cả ngờ chuyện đúng theo tan giờ đồng hồ nghe tin ấy tim đau nhói khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn

Tôi vẫn tra cứu em vào áng thơ Viết về mẫu thuở sẽ mộng mơ Dẫu em thông thường bước bên bạn ấy Tôi vẫn khu vực đây một kẻ khờ

Tôi vẫn tìm kiếm em, vẫn đợi mong Vẫn search yêu dấu, vẫn đần độn ngơ Những buổi tối trăng mờ nghe đêm rớt Tôi biết tình em vẫn hững hờ… (Huỳnh Minh Nhật)

Xa phương pháp rồi trên đây cô biết không mai sau áo cưới cách theo ông xã Tôi đứng chú ý theo đâu dám nói Một chữ thương tín đồ với chờ mong

Ôi những tư tình cô nhớ không? Đò hoa pháo cưới khuất sang sông Một form trời mộng chiều mơ ước Và mon năm dài đang hoài công

Tôi biết nói gì phút phân chia tay? Tim yêu vướng luyến nợ tình này Duyên vẫn hao bé đời đôi ngả sương thuốc tôi buồn rớt rơi đây

Cô gồm tiếc gì thời xa ấy? đáng nhớ trong tôi hẳn vun đầy bóng cô xa vắng tanh chiều yêu mến nhớ mòn mỏi trông ngóng cảnh lắt lay

Đó chuyến xe tình cô sang trang Tôi phía trên ngơ ngẩn lệ ngàn hàng các lời thề hứa hẹn trôi vào tối Thơ sầu gợi nhớ thuở quan san

Cô về con đường hoa, hoa thênh thang Đêm mơ gối lụa ủ mộng rubi Cùng fan xứ kỳ lạ cùng mơ ước Héo hon tôi bước, khói mênh mang

Thôi cố gắng là thôi, vắt là thôi! thủy chung năm xưa không còn thật rồi không còn những về tối nghe nhau kể chiếc nắm tay đầu chắn chắn xa xôi?

Thôi biệt ly rồi cô biết đâu đổ vỡ tan giọt nắng buổi sơ đầu Đời tôi như thế là dang dở Một cõi tâm tình hóa biển khơi dâu

Tình tôi như thế là tung vỡ bụi trần vương áo một dòng sâu… (Huỳnh Minh Nhật)

Xa cách rồi đó anh biết không? xe pháo hoa đưa tôi về nhà ông xã Bỏ lại đằng sau khung trời mộng Và người yêu cũ cơ hội ngang sông.

Xe hoa chở nặng nợ tang bồng tía năm thề hẹn hóa hoài công Anh về đôi vấp ngã đời khó chạm chán Lỡ cách tôi đi lệ ngàn dòng

Thôi nắm là thôi, là cố kỉnh thôi dưới giàn hoa ấy hết thật rồi không còn những chiều ngồi xõa tóc Bên tình nhân mơ chuyện lứa đôi

Một chuyến xe pháo hoa chở nổi ai oán Kỷ niệm tơ tình hẳn còn vương Đóa hoa trinh hoa bạch tôi download tóc dưng người ck mới nghẹn đêm trường

Tôi nhớ tiếc gì chốn xa đây nhưng anh còn quyến luyến vun đầy Hình ảnh tôi thời như sương sương Cuộc tình xanh ai nở quệt vôi

Trời hỡi khi nào mới dần vơi câu chuyện xe hoa với tình người bao giờ mới không còn câu dang dở Cánh hoa trong gió rụng tả tơi

Giấu mãi trong tâm địa khối khổ sầu nhỏ chim bay về chốn thương hải tang điền Thiếu phụ như em chổ chính giữa hồn héo tháng ngày ông xã chất bao dãi dầu (Trường Phi Bảo)

*

Tác giả: đái Tử Nay nhìn lạ quá nhận không ra kính chào em vk của bạn ta Đã mấy năm rồi không gặp mặt Em giờ vẫn khác ngày hôm qua.

Lâu rồi không đề cập lại chuyện xưa Tình cờ gặp gỡ em giờ chiều mưa Kí ức ngày nào chợt ồ ạt Đong đầy nỗi lưu giữ chẳng đựng vừa.

Giáp khía cạnh mỉm cười kính chào e thẹn Em giờ có vẻ như đang đầm ấm Tay người đang chũm bàn tay ấy Kỉ niệm thời xưa nhớ giỏi quên…

Thôi chào em nhé vk người ta nhanh chân lẹ cách cho cấp qua sợ hãi em thấy anh còn đơn lẻ Em lại chạnh lòng lại xót xa.

Chúc mừng anh đợt nghỉ lễ tân hôn! Em mong gì ngày lúc này không đến vì chưng giữa chúng mình bao gồm bao lời thề nguyện Chỉ tiếc bây chừ em chẳng nên cô dâu..

Chúng mình đã yêu nhau mê dại tình yêu đầu, Yêu mang đến tưởng chừng thiếu nhau không sống nổi. Thay mà chẳng hiểu vì vậy gian chuyển đổi Hay bởi vì đắm say nhiều đề nghị lạc lối xa nhau.

Chúng mình cũng đã vắng lặng rất lâu Trước khi bắt đầu quan vai trung phong nhau như thể người thân quen cũ. Tưởng năm tháng êm đềm khiến trái tim quên ngủ, Ai gồm biết đâu rằng em vẫn cứ đợi yêu.

Em vẫn ghi nhớ về anh khôn cùng nhiều, cực kỳ nhiều… Vẫn không bao giờ quên từng giờ đồng hồ yêu, lời mong hẹn. Nhưng anh bây chừ không phải anh vào hoài niệm, Anh hiện giờ là ông xã sắp cưới của bạn ta.

Em mỉm cười cợt nheo hai con mắt lạ xa “Em ổn mà, tình nhân em tốt lắm! họ đều là người như mong muốn Đều kiếm được bàn tay ấm để nâng niu!”

Anh lẩn thẩn khờ, chẳng đọc được bao nhiêu… sự thật là chỉ riêng rẽ anh có tình nhân mới, sự thật là fan em yêu sắp đến làm đám cưới, Anh ấy niềm hạnh phúc rồi, hạnh phúc cả phần em!

Chúc anh chị một đời mãi ấm êm. Em sẽ liên tiếp quên ái tình đầu dai dẳng bằng những mon năm sau này đằng đẵng, bằng cả những và ngọt ngào của quá khứ hằn sâu…

Tại em cấp thiết yêu ai do vậy được nữa đâu!

– Du Phong –

Đôi khi trong quảng đường từng ngày bạn đang bước đi, bao gồm phút giây khiến cho lòng bạn nhớ bạn đã cũ, chưa phải vì bạn muốn họ trở về mà bởi vì họ cũng là một phần hoài niệm trong hành trình đi tới nhưng mà thôi. Có thể chẵn các bạn đã xem không hề ít bài thơ thất tình hay, ví thế lúc này chúng tôi muốn chia sẻ về phần nhiều chuyện tình cũ qua những bài thơ gửi tình nhân cũ chất đựng tâm trạng tiếp sau đây nhé.

*

Gửi bạn xưa cũ của tôi. Nắng râm ran bắt nợ trời ve kêu. Làn da đậy vẻ mỹ miều. Em ko là nắng nhưng mà thiêu đốt người.

Xem thêm: Lịch Sử Hình Thành Của Cà Phê Trung Nguyên Vũ Đầy Đủ Nhất, Tiểu Sử Đặng Lê Nguyên Vũ Đầy Đủ Nhất

Gửi tín đồ xưa cũ xa rồi. Chênh vênh cũng đã một thời có nhau. Phượng xưa ni vẫn thắm color . Ta đâu dám dìm mình sâu sắc gì.

Gửi fan xưa cũ rồi đi. Hiểu được ở lại có khi cực kỳ buồn. Chiều loang loáng tím hoàng hôn. Mảnh trăng đêm – nửa vẫn còn treo nghiêng.

Gửi bạn xưa cũ niềm riêng. Ta tiếng sám ân hận trăm miền em ơi. Gửi người xưa cũ….. Của tôi….! Gửi tín đồ xưa cũ… Của tôi….!

Người Cũ Còn Thương bây giờ gặp tín đồ cũ Tưởng rằng đã không còn yêu trong trái tim xao xuyến lạ bên cạnh đó vẫn yêu thương nhiều

Cười nói không thoải mái Tai cứ nóng dần dần Nhìn nhau như gượng ép Chẳng giống fan đã thân

Đôi bàn tay năm cũ Hơi nóng vẫn nồng dịu Lời vơi nhàng thăm hỏi tặng quà Bao ơn tình chứa chan

Nét bi tráng rầu anh nói Em giờ sống ra sao Trong tim còn nhung ghi nhớ Tình nồng thắm hôm nào

Em nước mắt tuôn trào quan sát anh lòng nghẹn ứ Em giờ như thế nào ý Rằng niềm hạnh phúc lắm ư

Thà ko thấy còn hơn gặp mặt nhau thêm hồi hộp Giờ bao gồm chi nuối tiếc nuối cũng đã muộn mất rồi

Anh về nơi bến ấy niềm hạnh phúc mãi bền lâu Em về với mạnh khỏe Bên người ông chồng yêu dấu!

Anh cưới bà xã em gồm về không. ? Để biết mặt người anh đã lựa chọn Em về nhé Mừng anh hạnh phúc Mừng mang lại anh, lấy bà xã hết cô đơn

Lúc chia ly mỗi đứa một con đường Anh rất bi đát Vì anh nghèo khó Em ra phố, nhà, xe nghiêm túc Rồi đại gia, những công tử nhà giầu

Anh sống quê, áo vá ,làm nông Sao sánh được với người trên tuyến đường Hôm em cưới, anh cười mà lại dạ sót Chú rể mặt em, đứng tuổi, tóc hoa râm

Em rước hắn chắc bởi vì hắn siêu giầu ông chồng nhiều tuổi, mà lại là bạn trên phố ck em già, không sao vày giầu gồm Con bởi tuổi em, điều đó cũng chẳng sao

Nay anh đã kiếm được người yêu tuy vậy em ơi kém em rất nhiều Không rực rỡ, cũng ko sành điệu Cứ chân chất, quê mùa như củ khoai, cây lúa

Được mẫu hiền, giản dị, chăm, ngoan Mọi tín đồ khen, anh thấy hợp với mình Hôm tổ chức, anh mời em về nhé Mừng mang lại anh, từ nay không riêng lẻ Chỉ hoa thôi, đừng bộ quà tặng kèm theo phẩm nhé em. !

*

Khi tình cũ gặp nhau Chẳng biết ngō lời gì Ngọt ngào lời ngày truớc Đành lãng quên quây đi

Khi tình cũ gặp nhau nhì người như xa lạ Cảnh buồn người sầu đâu Cả nhị không lời nói

Đôi lần ta tự hỏi Vì sao tình chia ly Truớc âm êm là vậy Tưởng sẽ mãi bên nhau

Nhưng lúc tình cập bến Buồn hận chán tình đời Tay trong tay ngày aý Giờ đā rơi đâu xa

Khi tình cũ gặp nhau Ngập ngừng chân níu lại Nỗi đau tưởng đã qua Mà tối về thao thức Đâu nhói trái tim ta

Tác Giả: Dao Hoa Dao Hoa nhì đứa mình chẳng nói lời chia ly Rồi cứ chũm mình dần xa nhau mãi Anh im thin thít và em cũng không hỏi Thầm biết rằng chúng mình đã mất nhau….

Hai đứa mình đang xuất hiện lỗi với nhau tất cả lỗi với các gì ta vẫn hứa thân thương ư- tình đâu là lâu dài Hứa làm những gì rồi tình cũng đổi thay

Hai chúng mình thành người lạ thiệt rồi Nên hiện giờ chẳng hỏi thăm nhau nữa có nhiều lúc trái tim cũng thầm hỏi Anh hiện nay cuộc sống bao gồm đổi thay…

Ừ…thì thôi duyên chúng mình bao gồm vậy yêu thương những rồi tôi cũng chia xa Anh buông tay .. Em cũng không duy trì lại yêu cầu chúng mình bây chừ thành người dưng…

Hai đứa bản thân còn mắc nợ với nhau Lời chia tay câu tạ từ chưa nói Để hôm sau nếu gồm còn chạm mặt lại Hãy mỉm cười kính chào anh nhé bạn quen…

*

Những lúc bi thiết em lại nhớ mang lại anh Dù đã dặn lòng…phải quên đi…đừng ghi nhớ Anh chẳng thể nào là của em được nữa Nhung lưu giữ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu

Có lẽ chẳng bao giờ anh nhớ mang đến em đâu Chuyện chúng mình đã quá lâu rồi anh nhỉ Em yếu ớt mềm…nên nhớ tới các điều lâu đời Đàn bà mà lại …hay cả nghĩ anh ơi

Anh hiện nay …của fan khác mất rồi cũng tương tự em …đã có nơi yên nóng Nhưng thành thật …em lưu giữ anh nhiều lắm mặc dù trăm nghìn lần đã cố gắng để quên

Biết vậy là có lỗi với ông chồng em bên anh ấy …vẫn không quên người cũ Phải làm thế nào hả anh …để trái tim đừng nói nhủ yên ổn phận bên ck …và ko nhớ cho anh

Em gái Lạng đánh ngày xưa ơi Xa cách nhau nhì chục năm rồi Biết em còn sống tuyệt đã chết nay còn sinh tươi như ngày ấy

Hay vẩu như Thị Nở răng dài Thuở chúng mình yêu thương nhau ngày ấy Đã nguyện thề chẳng thể lìa xa yêu nhau như sơn bá Anh Đài

Ngờ đâu em cất bước ra đi Càng nghĩ anh lại càng nhớ em Chợt nhận ra trong tối dài thao thức Mình xa nhau chừng chắc tại anh nghèo

Biết em còn nhớ anh không nhỉ Ở bên đó em có hạnh phúc không Anh nay cũng hạnh phúc êm đềm Nhớ cũng phải buông lơi quá khứ Nỗi nhớ mãi trăn trở trong tim

Nhớ bạn Cũ – Tác Giả: Quy Phi Dương tín đồ trách ta cứ mơ hoài fan cũ, Cúi yên ổn thinh ta nhủ gồm chi sai. Ngẫm xem người chính vì cũng trên ai, Để ta thương ghi nhớ hoài tình nhân cũ.

Nếu Vòng tay tín đồ còn dang rộng lớn đủ, Thì làm cho chi bạn cũ có trong tâm địa Lòng giá bán băng cần ta muốn kiếm tìm, Hình bóng cũ vẫn chìm ta vẫn đợi.

Khoảng trống hồn ta nay đang chới với, Níu vào đâu ..ta vời vợi xót xa. Ngẫm lại đi người..người chẳng đến ta, Một bờ vai ….lời khẩn thiết êm ái.

Đêm canh dài 1 mình ta hoang hoải, tan vỡ giấc mộng vàng, tương khắc khoải vai trung phong tư. Lệ hoen tràn khóe mắt hầu như đêm thu, trung khu hồn rỗng xa mù địa điểm cõi lạc.

Người chỉ biết yêu,yêu những thân xác , cơ mà tim bạn thì lạnh ngắt ,thờ ơ. Đừng trách ta ,sao ta vượt hững hờ? Ở mặt người vẫn còn mơ fan cũ.

*

Tìm về chốn cũ chiều mưa đơn nhất quán vắng miếng thừa tình em Còn đâu ngày tháng êm đềm tín đồ dưng ngược lối với thêm nỗi buồn

Cây cầu năm cũ vẫn phía trên Còn đâu làn nước của ngày ngày hôm qua Em giờ theo bước fan ta Về qua lối cũ nhìn hoa nhớ gì ?

Mười năm một chuyến tàu xa Tình với theo không còn tình trộn vào mưa Ngồi địa điểm quán vắng ngắt gió lùa nghìn trùng xa cách người xưa theo chồng

Đi về đâu nhằm quay trái lại nỗi buồn, cùng những khù khờ để ghép lại vẹn ngyên , con phố nào ta đi ngược với đêm đen Để lai vào êm đềm rạng đông nắng phủ

Trong khoảng thời gian ngắn này riêng biệt em trường đoản cú nhủ rằng Em chỉ từ là tình nhân củ nhau thôi… con đường chiều nay bỗng vô tận xa xôi… nắng và nóng hồng,mắt môi,nụ mỉm cười em lúng túng

Ta gặp gỡ lai nhau giữa một mùa lá rụng Kỉ niệm ùa về vào nỗi nhớ nhung xa Anh vẫn là anh của ngày trong ngày hôm qua đó! Em lại là ngươi mang tên”Người yêu thương củ”

Nghe như mon năm đang vô tình bít phủ Kí ức bọn chúng mình bởi lớp những vết bụi ko tên Mới đó mà đã quên lảng đề nghị ko anh ? dường như thêm phần nhiều điều dĩ nhiên rất mới …

Em mĩm cười kính chào rồi bước ngang qua cấp Để lại phía chân trời dấu chấm hỏi vì sao? trên em ko ý muốn mình là củ kỉ của nhau

Trên đây Trường Tiểu học Thủ Lệ đã chia sẻ đến chúng ta những bài bác thơ gửi tình nhân cũ đầy xúc cảm chứa chan bao nỗi niềm sâu sắc. Những bài thơ này sẽ giúp những trái tim chênh vênh cảm xúc yên lòng hơn. Hãy cùng cả nhà theo dõi và cảm giác ngay bây giờ để thấy sự cảm thông sâu sắc và thấu hiểu. Cảm ơn vẫn theo dõi nội dung bài viết này của chúng tôi! 

Thơ Nhớ tình nhân Cũ Ngắn ❤️️ 100+ bài bác Thơ lưu giữ Nyc Hay tốt nhất ✅ bộ sưu tầm Lời Thơ ghi nhớ Về tín đồ Lạ Từng Thương domain authority Diết Nhất.


Những bài xích Thơ Nhớ tình nhân Cũ xuất xắc Nhất

Chia sẻ đến bạn đọc Những bài Thơ Nhớ người yêu Cũ Hay duy nhất được tổng đúng theo tại uia.edu.vn.


Nhìn Mưa bỗng dưng Thấy Cô Liêu
Tác giả: không rõ

Mưa là nước đôi mắt của trời.Tiếc mến tình cũ của tớ với nàng.Từ ngày em cách sang ngang.Trời ai oán trời khóc nắng vàng còn đâu.

Em đi vứt lại sông sâu.Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng.Còn tôi giảm nửa vầng trăng.Gửi em một nửa trong tim nát tan.

Em có theo ánh trăng vàng.Tôi đơn độc với bẽ bàng sông quê.Đêm tối vớt ánh trăng thề.Vớt hoài không thấy, thấy cơ tái lòng.


Em đi còn nhớ tuyệt không.Ngọt ngào đắm đuối tình nồng năm xưa.Những chiều ta đứng dưới mưa.Mặc mang lại ướt áo anh đưa em về.

Nụ hôn ham mê say mê.Trong mưa em nói lời thề mãi yêu.Giờ phía trên tóc đang muối tiêu.Nhìn mưa bỗng thấy cô liêu ghi nhớ người.

Viết cho người Yêu Cũ
Tác giả: trọng tâm An

Có phần nhiều điều không thể nói thuộc nhau
Nên cứ mãi nặng trĩu lòng như thế đó
Người ra đi. Và trái tim quăng quật ngỏ
Hư ảo tình bi thương xa vắng tanh tựa trăm năm…

Kỷ niệm là gì ? Đôi lúc phải khóc thầm
Khi chạnh ghi nhớ vòng tay ngày xưa cũ
Hoa tím tơi bời trong màn mưa cuối vụ
Mình chia ly như không gặp lúc nào .


Khát vọng mệt nhoài. Vỡ lẽ vụn phần đông ước mơ
Lòng rã nát – vườn sau cơn bão
Em lắng tai tiếng thở nhiều năm cao ngạo
Thấy thương bản thân như bé sóng cô đơn…

Xin Trả Lại cho Người
Tác giả: chưa rõ

Ta gom hết rất nhiều yêu yêu đương vụn vỡ
Ghép thành vần nhằm gửi tặng cho ai
Người có tác dụng tôi thao thức đa số canh dài
Bao năm chẳng phai lạt hình láng ấy

Tôi gom không còn niềm thân thương sầu lắng
Đã theo tôi nhì mươi mấy năm trường
Trả cho người dù đã mất yêu thương
Vẫn đọng lại một nỗi niềm chôn dấu

Tôi gom hết mối tình đầu khờ khạo
Kẻ say đắm tình thường ôm mãi niềm đau
Em và tôi giờ ngược hướng mặt đường đời
Xin trả lại hết cho tất cả những người tình cũ


Bao khát vọng yêu thương thương rất lâu rồi đó
Nay chỉ là phần đa ảo hình ảnh hư vô
Người ra đi từ ngày ấy mang đến giờ
Chắc chắc rằng đã không còn nhung nhớ

Tôi gom hết hầu như niềm nhức ngày cũ
Trả cho người để tìm lại thương yêu !

Tuyển tập câu