TT - “Con dẹp ngay chiếc trò căn bệnh hoạn này cho mẹ” - bà Đ.Ly (TP.HCM) khó tính hét lên với cậu con trai và quăng quật ngay cuốn nhật ký của nhỏ xuống nền nhà. Đó là thái độ tức giận của bà lúc dọn phòng với vô tình đọc được cuốn nhật ký của Teddy (con trai bà). Trong cuốn nhật cam kết ấy, Teddy viết rằng cậu bé nhỏ thương một bạn cùng lớp, giờ đồng hồ ra nghịch nào Teddy cũng đứng bên khung cửa lớp nhìn xuống sân trường nhìn cậu nhỏ nhắn kia đang nghịch đùa...


Ok
Nt
W.jpg" alt="*">Phóng to
Lá thư của Teddy gửi mẹ đến giờ đồng hồ vẫn được bà Ly đựng giữ cẩn trọng - Ảnh: T.L.

Con xin lỗi

Sau lần bị chị em phản ứng dữ dội, Teddy chỉ im lặng. Năm Teddy học tập lớp 12, bà Ly lại vạc hiện con trai mình ưng ý một cậu bé bỏng ở TP Vũng Tàu. Bà nổi giận. Khi tìm được số smartphone của gia đình cậu bé nhỏ ấy, bà điện thoại tư vấn điện nói với họ rằng nam nhi họ đang yêu nam nhi mình, rằng cảm xúc này là lệch lạc, bệnh dịch hoạn.

Bạn đang xem: Mẹ ơi con là gay

Gia đình bên đó mừng rỡ, cảm ơn bà tất tả và hứa sẽ “chấn chỉnh” lại con. Bà có cảm giác mình đã làm được vấn đề rất có ý nghĩa sâu sắc giúp gia đình kia. Dẫu vậy bà không ngờ bài toán ấy có tác dụng Teddy tức giận.

“Nó là 1 đứa trẻ ngoan. Chưa bao giờ tôi thấy nó dám hỗn với phản ứng mạnh mẽ với tôi như thế” - bà Ly ghi nhớ lại. Buổi tối đó, Teddy cầm con dao trải qua đi lại trong bếp và nói: “Tôi biết mà, tôi hận những người, tôi hận lắm...”. Bà cũng tức giận với con: “Con muốn làm gì, nếu giết được mẹ thì con giết đi”.

Ngay lúc ấy Teddy quỳ sụp xuống xin lỗi mẹ. Bà bao bọc lấy con vào lòng. Với hai mẹ con đã cùng khóc cùng với nhau. Bà nói nhỏ gắng học, hãy giảm đứt những cân nhắc thích nhỏ trai. Từ đó trở đi, thân bà và nam nhi luôn trong tâm lý căng thẳng. Cuối cùng bà viết thư cho con, bà nói chỉ bao gồm mình Teddy là con trai, bà siêu kỳ vọng vào cậu. Cuối cùng, bà nhận thấy một lá thư đẫm nước mắt của đàn ông với tương đối nhiều từ được đề cập đi nói lại “con là gay, con xin lỗi”!

Fe5u
My
W.jpg" alt="*">Phóng to
Bạn Nguyễn è cổ Đại Hải (phải) luôn bảo mình là 1 trong người đồng tính hạnh phúc vì được gia đình chấp nhận - Ảnh: ICS cung cấp

Trớ trêu của sinh sản hóa

“Mẹ của con,

Hôm ni là lần đầu tiên con viết thư mang lại mẹ. Nhỏ không nghĩ là nó lại khó khăn đến như vậy. Cạnh tranh để nói lên đầy đủ tâm sự con giấu bấy lâu, khó để gia công cho bà bầu hiểu được phần đa gì nhỏ đã trải qua...

Thời gian trôi qua thiệt nhanh, cấp I, cung cấp II, cấp III rồi nhỏ vào đại học. Chị em với con luôn là một vĩ nhân, là mẫu để bé học hỏi. Mẹ luôn đặt vào con niềm hi vọng nhỏ dại nhoi, đó là ý muốn con được thành tài, bao gồm sự nghiệp, mong con có mái ấm gia đình hạnh phúc. Con biết chứ, phụ huynh nào cơ mà chẳng mong con cháu được như thế. Con yêu bà bầu nhiều lắm. Nhưng...

Cuộc sinh sống thật tương khắc nghiệt. Con sinh ra không hệt như bao thằng đàn ông khác, nhỏ sinh ra trong một sự trớ trêu của tạo nên hóa. Chị em ơi, bé là gay. Nhỏ không thích nhỏ gái, bé chỉ say mê nhìn nhỏ trai. Chị em ơi, bé xin lỗi. Ngay lập tức từ lớp 1 bé đã thấy bản thân có gì đấy không ổn, rồi mang lại năm lớp 7 nhỏ đã biết yêu, người mẹ còn lưu giữ Huy Vũ không? Đó là bạn đã làm nhỏ biết bao lần say đắm. Người mẹ có hãy nhớ là con đã các lần nói với chị em về nó không? cơ hội đó bé cũng chưa bao giờ mình là ai nữa. Rồi năm lớp 10 bé cũng đã có lần mến Trọng, nhưng tiếp đến con đã nhận ra bản thân là ai và biết rằng quả đât này không giành cho con. Thật sự là năm cấp cho III nhỏ đã yêu, yêu những lắm nhưng con chỉ yêu bé trai. Đã có những lúc con thử với con gái nhưng tất cả chỉ là đưa tạo, đó không phải là yêu, đó chỉ nên lừa dối chính bản thân mình. Bà bầu ơi, bé xin lỗi. Bé biết là bây chừ mẹ đang khóc, khóc những lắm nhưng bé cũng rất gian khổ khi viết thư đến mẹ. Bé không bao giờ dám nói với bà mẹ điều này. Chiếc ngày chị em biết con như vậy người mẹ đã khóc, khóc nhiều lắm. Tim bé như nhói đau, nhỏ chỉ ước ao mình chết đi để không làm người mẹ phải buồn bã như vậy.

... Mẹ đừng đưa bé đi chưng sĩ tư tưởng nữa vì tín đồ ta đã chứng minh đây chưa phải là bị trung khu lý. Bé cũng chưa phải bị sinh lý. Bà bầu hãy cho con biết con nên làm gì. Nhỏ chỉ xin người mẹ nếu như bà bầu còn coi nhỏ là nhỏ của mẹ thì hãy chấp nhận con fan này của con. Hoặc nếu mẹ không thể thì con van xin mẹ hãy cho nhỏ thêm một năm nữa nhằm con giỏi nghiệp ra trường, sau lúc đó con sẽ đi khỏi phía trên mãi mãi để chưa hẳn là nỗi hạ nhục của mẹ. Con sẽ làm việc để báo ơn công ơn sinh thành chăm sóc dục của mẹ. Bé sẽ đi mang lại nơi xa xôi và sẽ là hình phạt cao nhất dành mang đến con. Bé sẽ khóc vì chưng nhớ mẹ, khóc bởi vì mình là người đáng chết. Mẹ ơi, con yêu bà bầu nhiều lắm. Bé đang khóc nhưng bé biết khóc cũng chả ích gì, cũng chính vì con là gay. Cuộc sống thường ngày không đồng ý con, gia đình không gật đầu đồng ý con. Mặc dù con có ở sát bên người ấy con cũng trở nên mãi không bao giờ được hanh hao phúc. Nhỏ không thể cưới một cô nàng để rồi cô ta phải đau buồn vì con. Con cũng cần thiết cưới một thằng đàn ông để rồi chị em phải dằn vặt phiên bản thân. Cuộc sống, tương lai đang đi tới ngõ cùng, bế tắc.

Con không làm gì nên tội lỗi, con không làm cái gi sai trái với đạo đức con người mà. Tại sao mẹ cần xấu hổ với mọi người do con. Con gồm giết bạn đâu, con gồm trộm cắp đâu, bé là đứa tất cả suy nghĩ, gồm chí hướng. Xin mẹ đừng ép con làm mọi điều con không thể. Người mẹ sinh nhỏ ra mẹ ước ao con hạnh phúc, con hạnh phúc khi nhỏ ở cạnh tín đồ con yêu. Con không thể có hạnh phúc khi nhắm mắt cố gắng giả tạo ra để yêu thương một người con gái được. Mẹ cũng muốn nhìn thấy con bà bầu mãi mãi không tồn tại hạnh phúc?

Rồi cũng trở nên một mình bé đương đầu cùng với sóng gió phía trước. Dù đau lắm cơ mà con bắt buộc cố gắng. Con luôn luôn ước bé được sống thông thường với bố mẹ cùng với những người con yêu thương trong 1 căn nhà, nhưng nhỏ biết đó chỉ mãi là mong mơ...”.

Sau lúc đọc kết thúc lá thư ấy, bà Ly biết con mình đã phải sống hầu hết ngày bự khiếp như vậy nào. Bà biết bé bà cần sự thấu hiểu của bà chứ không hẳn sự ghẻ lạnh. Trường đoản cú đó, bà âm thầm vào những website dành cho những người đồng tính như thegioithu3, taoxanh.net... Bà gọi được phần nhiều tâm sự dằn vặt, đau khổ của nhiều bạn trẻ giống như con trai mình. Cùng bà biết mình yêu cầu dang 2 tay để bao bọc lấy đứa con đáng thương mà lại bà đã làm cho tổn thương.

Gia đình bà Ly lúc này đã rổn rảng giờ cười. Teddy vẫn theo học lịch trình cao học và đã có bạn trai. Teddy được đưa các bạn trai về nhà ra mắt với gia đình. Bà Ly hiện giờ tham gia phần đông các chương trình vày quyền của fan đồng tính. Bà Ly trăn trở: “Sang năm tôi về hưu rồi, sẽ dành thời gian để chống chọi cho quyền của tín đồ đồng tính. Tôi mong mỏi mọi tín đồ cùng thông báo để làng hội bao gồm cái nhìn sâu sắc hơn với các bạn đồng tính. Xu hướng tính dục là vấn đề mà con bạn ta không chọn lọc được. Những cháu rất trở ngại khi không được sinh sống thật với bạn dạng thân mình...”.

-------------------------------------

Kỳ tới: phòng xe duyên les-gay

------------------------------------

* Tin bài liên quan:

Kỳ 1: giữa hai mảng sáng sủa - về tối Kỳ 2: Hành trình đơn chiếc Kỳ 3: chúng ta cùng chống Kỳ 4: Chuyện các mẹ...

Năm con trai tôi đã học năm thứ cha đại học, nó miễn chống nói cùng với tôi một sự thật: "Mẹ ơi, bé là gay, bà mẹ hãy chấp nhận một bé người người mẹ cho là không khỏi mạnh"...


Mang thai 9 mon 10 ngày quả thật vô cùng khó khăn khăn, tôi mong chờ lắm ngày nam nhi chào đời. Hầu như tưởng tiến trình tồi tệ vẫn qua, nhưng thực tiễn không buộc phải vậy.

Sự to lên của một đứa trẻ đòi hỏi có bố mẹ đồng hành, đòi hỏi yêu mến và tương đối nhiều sự hướng dẫn từ phụ vương mẹ, điều mà lại cả tôi và ck đều không làm được.

Khi nhỏ còn nhỏ, vợ ck tôi mắc với các bước kinh doanh. Cửa hàng chúng tôi muốn kiếm thật nhiều tiền đến con, để nhỏ có cuộc sống đời thường sung túc, như vậy new là "cha chị em có điều kiện". Nhưng công ty chúng tôi đã lầm...

Trong lòng tôi, nam nhi mình luôn là người rất xuất sắc, ở số đông mặt bé đều biểu hiện rất tốt. Ai có thể ngờ rằng sự đổi khác của nhỏ thật sắc sảo mà tôi đang không kịp dấn ra. Mỗi khi gặp mặt con, tôi chỉ cảm xúc con gầy hơn, cao hơn, chứ chưa lúc nào tôi bước vào quả đât của bé để hiểu được suy xét của thằng bé.

Năm đàn ông đang học tập năm thứ tía đại học, nó miễn cưỡng nói với tôi một sự thật: "Mẹ ơi, nhỏ là gay, người mẹ hãy chấp nhận một nhỏ người bà bầu cho là không lành bệnh mạnh".

*

Tôi dường như không thể gật đầu sự thật nam nhi mình là bạn đồng tính (Ảnh minh họa: 163).

Xem thêm: Cách làm xíu mại bánh mì xíu mại ngon như người đà lạt, học cách làm xíu mại ngon ăn kèm với bánh mì

Tại thời gian đó, tôi cần yếu chấp nhận, cũng không thể làm những gì được. Tôi cố kỉnh tự hỏi mình: "Tại sao con tôi lại như thế này? vì sao nó ko được nam tính tựa như những đứa đàn ông khác?". Tuy vậy tôi không thể tìm được câu trả lời. Ck tôi ko nói lời nào, chỉ biết thở dài. Tôi biết rằng với tư cách là một trong bậc cha mẹ, ngoài bài toán tức giận cùng muốn chuyển đổi sự thiệt này, tôi không thể làm những gì khác.

Tôi có mặt trong một mái ấm gia đình đông anh em, nhà có nhiều con gái hơn bé trai. Vào một mái ấm gia đình như vậy, mọi người đều âu yếm nhiều rộng cho nhỏ trai. ông xã tôi với tôi là bàn sinh hoạt cấp ba. Sau khi tốt nghiệp, shop chúng tôi ra ngoài làm việc chăm chỉ. Năm 23-24 tuổi, shop chúng tôi kết hôn.

Những năm đầu, vợ ông chồng tôi hồ hết làm xí nghiệp sản xuất và bán buôn nhỏ, cuộc sống đời thường không hề dễ dàng dàng. Tức thì từ lúc cưới nhau, công ty chúng tôi đã thỏa thuận hợp tác là sau này phải làm cho việc chuyên cần để con chưa phải sống thiếu thốn ăn, thiếu hụt mặc. Sự thật đang diễn ra theo hướng này.

Cưới nhau chưa được bao thọ thì tôi gồm thai, một mình ông chồng vất vả đi làm việc bên ngoài. Tôi không muốn nhìn chồng làm câu hỏi chật vật bên ngoài một mình. Sau khoản thời gian sinh, tôi cùng anh ra ngoài kinh doanh. Thời điểm đó, cuộc sống thường ngày rất vất vả, nhiều khi làm nạp năng lượng không được, thậm chí còn không trả được chi phí thuê bên nhưng cửa hàng chúng tôi vẫn nỗ lực dành dụm không còn mức hoàn toàn có thể để gửi về quê đến con.

Trong mắt dân làng, công ty chúng tôi là những người dân có năng lực. Sau vớ cả, chúng tôi đã làm cho việc siêng năng trong nhiều năm, với đã có chỗ đứng, rất có thể nuôi sinh sống một gia đình. Đổi lại, shop chúng tôi chỉ được chạm chán con tưng năm một lần. Hai vợ ông xã cũng không dám sinh đứa trang bị hai vị biết không thể có thời gian chăm lo tốt cho con.

Thời gian trôi qua, công việc làm nạp năng lượng ngày càng phạt đạt, mái ấm gia đình ngày càng béo mạnh, con trai tôi cũng béo lên từng ngày. Dần dần, mỗi một khi tôi về đơn vị và thấy được con, lại có cảm xúc con không quen với tía mẹ. Điều nhất mà con trai tôi hài lòng chắc rằng là nhỏ hơn fan khác ở vị trí ăn ngon mặc đẹp. Nhỏ tôi mặc đồ hiệu cao cấp nổi tiếng và ăn ở đông đảo chỗ sang trọng chảnh.

Tôi ghi nhớ khi bé học lớp 7, nó đã gọi điện hỏi tôi: "Mẹ ơi, sắp tới có buổi gặp mặt phụ huynh học tập sinh, mẹ đi cùng bé được không?".

Tôi không biết một dịp rồi đồng ý. Nhưng khi đến giờ chạm chán cô giáo của con, tôi đang thất hứa, vì đề xuất đi công tác đột xuất. Tôi gọi điện xin lỗi con trên phố ra sảnh bay, thằng bé nhỏ chỉ nhẹ nhàng nói: "Con hiểu, toàn bộ là vì mái ấm gia đình chúng ta".

Lúc kia tôi nghĩ mình rất như ý vì đàn ông tôi rất có thể hiểu được sự khó khăn và bất lực của cửa hàng chúng tôi với tư biện pháp là thân phụ mẹ, tuy nhiên tôi ko nghĩ vô số về điều đó. Tại thời gian này, đàn ông tôi đã cố đổi.

Khi con tôi học lớp 9, cô giáo đàm phán với tôi qua smartphone rằng thằng bé nhỏ có tính giải pháp rất kỳ quái. Nó không thích đùa với bạn, chỉ ngồi vẽ. Tôi suy nghĩ đó là vì tính cách của con, một vấn đề nhỏ mà cô đang làm cho quá lên, tôi không mấy bận tâm.

Sự việc cứ chũm xảy ra khiến tôi đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để chấn chỉnh tư tưởng cho con. Rất có thể kể từ bỏ đó, nhỏ tôi đã chuyển đổi tâm lý.

Trong mắt phụ vương mẹ, vấn đề một đứa trẻ con đã lớn có đậm chất ngầu riêng là vấn đề đáng mừng, tôi hoàn toàn không nghĩ đến các khía cạnh khác. Xét cho cùng, tác dụng học tập của con tôi luôn ở nấc tốt, và con rất từ lập. Shop chúng tôi không khi nào phải lo lắng về con, luôn cảm thấy yên trung tâm về con.

Năm máy 3 đại học con vẫn duy trì thành tích xuất sắc, chắc chắn rằng sẽ học cao học tập trong tương lai. Nhưng ai ngờ lúc này, con lại nói với tôi rằng nó là bạn đồng tính.

Vợ ông xã chúng tôi trù trừ nên trách nhỏ hay trách mình bởi vì nỗi cay đắng này. Chồng tôi sau cùng nói cùng với vợ: "Con chọn con đường nào thì họ cũng buộc phải trân trọng, mặc dù sao mấy chục năm nay bọn họ vẫn luôn luôn thế này, giờ đồng hồ sửa đổi cũng muộn".

Chấp nhận thực tế và dũng cảm đối khía cạnh với nó là điều họ cần làm cho với tư bí quyết là thân phụ mẹ.

Sau khi đàn ông tôi xuất sắc nghiệp đại học, nó đưa các bạn trai về bên ra mắt. Shop chúng tôi không nói gì, dù vẫn hỏi chủ ý bác sĩ vai trung phong lý, câu vấn đáp mà công ty chúng tôi nhận được cũng tương tự những gì chồng tôi nói. Trong tư năm qua, siêu vất vả, cơ mà tôi thấy nam nhi tôi hạnh phúc hơn hết sức nhiều. Tất cả lẽ, chỉ vậy thôi là đủ.