(Tổ Quốc) - coi B&#x
E1;c Hồ l&#x
E0; lẽ sống, họa sĩ L&#x
EA; Duy Ứng kh&#x
F4;ng nhớ nổi m&#x
EC;nh đ&#x
E3; vẽ bao nhi&#x
EA;u bức họa về B&#x
E1;c Hồ. đến tới nay &#x
F4;ng đ&#x
E3; c&#x
F3; một gia t&#x
E0;i đồ sộ với h&#x
E0;ng ngh&#x
EC;n bức tranh, tượng về đề t&#x
E0;i B&#x
E1;c Hồ v&#x
E0; chiến tranh có &#x
FD; nghĩa nghệ thuật, lịch sử s&#x
E2;u sắc.


Trong lịch sử vẻ vang Mỹ thuật Việt Nam, gồm có bức tranh về bác bỏ được vẽ bởi máu ẩn chứa những câu chuyện vô cùng đặc biệt, cảm động. Một trong số đó là công trình của Đại tá, họa sĩ Lê Duy Ứng. Ông đã mang máu trường đoản cú hai bé mắt bị thương rất nặng của bản thân vẽ bức tranh chân dung chưng Hồ vào thời tự khắc sinh tử.

Bạn đang xem: Họa sĩ lê duy ứng

"Ánh sáng niềm tin!"

Họa sĩ Lê Duy Ứng sinh năm 1947 tại xã nhân hậu Ninh, thị xã Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình. Ông là Đại tá Lực lượng vũ khí nhân dân, họa sĩ, đơn vị điêu khắc, yêu thương binh hạng 1/4. Ông từng học tập tại Đại học Mỹ thuật hà nội thủ đô với quyết trọng điểm theo đuổi con đường hội họa. Năm 1971, nghe theo tiếng hotline của Tổ quốc, ông xếp bút nghiên, tự nguyện xung phong quốc bộ đội tấn công giặc cứu vãn nước.

Trong suốt quá trình chiến đấu xuất xắc cả trong hiện tại tại, ông liên tục vẽ chân dung chủ tịch Hồ Chí Minh. Bức chân dung chưng Hồ được vẽ bằng máu rước từ đôi mắt bị yêu quý của trong chiến trường năm 1975 có ý nghĩa đặc biệt và sức sống mạnh mẽ tới hôm nay.

Họa sĩ Lê Duy Ứng bổi hổi kể lại: "Bức tranh được tôi vẽ trong trận đánh ác liệt tại cửa ngõ ngõ sài Gòn. Khi quân đội
Việt Nam cùng hòacố thủ, bảo vệ vòng quanh đó Sài Gòn, tôi theo đoàn quân, mũi cánh đông, tiến vào giải phóng. Tôi được giao nhiệm vụ lưu lại hình hình ảnh bộ đội chiến đấu sử dụng máy ảnh, trang bị quay với cặp vẽ để lấy vào truyền thông.

Tôi không nhớ mình ngất xỉu đi bao lâu. Tuy vậy khi thức giấc lại tôi thấy mình vô cùng tỉnh táo. Dịp đó, tôi nghĩ về mình chuẩn bị ra đi vì kinh nghiệm nhiều năm bên trên chiến trường, fan bị thương mà tỉnh táo apple là sắp đến hy sinh. Vị vậy, tôi đang rút cặp vẽ có theo mặt mình, rước một tờ giấy Rô Ki và ban đầu chấm máu từ đôi mắt của bản thân để vẽ chân dung bác Hồ, cờ Tổ quốc, cờ Đảng bay phấp phới sau sườn lưng Bác. Đồng thời tôi ghi lại dòng chữ "Ánh sáng sủa niềm tin! bé nguyện dâng fan tuổi thanh xuân." cam kết tên cảnh giác và bỏ vào túi ngực trái tim bản thân rồi ngất xỉu đi phân vân gì nữa".



Phiên bạn dạng bức huyết họa chân dung chưng Hồ của họa sỹ Lê Duy Ứng vẽ lúc bị thương hai mắt.

Trong phút giây sinh tử ấy, ông vẫn luôn nghĩ tới việt nam và bác Hồ với cùng 1 niềm tin thắng lợi mãnh liệt. Có lẽ rằng chính sức sống quật cường và niềm tin mãnh liệt đã hỗ trợ ông ngừng bức họa vô giá chỉ trong yếu tố hoàn cảnh vô cùng đặc trưng như vậy. "Bức tranh tượng trưng cho tình cảm của tôi, cảm tình của nhân dân nước ta với bác - vị thân phụ già dân tộc. Không phần đông thế, bức ảnh còn là bằng chứng cho một ráng hệ trẻ, cụ hệ của mình đã đi theo tiếng điện thoại tư vấn của đất nước đất nước, đi theo lý tưởng của bác bỏ Hồ. Vì chủ quyền tự do của việt nam mà cửa hàng chúng tôi đã không quản trinh nữ hy sinh gian khổ trước bom đạn của quân thù, xông lên giải phóng khu đất nước. Đó là quyết trung ương sắt đá, ý thức sắt son đối với vị lãnh tụ vĩ đại, với sơn hà với Đảng quang vinh." họa sĩ Lê Duy Ứng xúc động chia sẻ.

Suốt cuộc sống mình, họa sỹ thương binh Lê Duy Ứng đang sáng tác hàng nghìn bức tranh, tượng giành nhiều giải thưởng, vào đó phần nhiều là phần lớn bức tranh, tượng về bác bỏ Hồ với Đại tướng tá Võ Nguyên Giáp. Ông nhắc từng được đi những nơi, thâm nhập giao lưu, thưởng lãm khắp hồ hết miền non sông và cả nước ngoài.




Không gian trưng bày tranh, tượng tại nhà riêng của họa sĩ Lê Duy Ứng.

Họa sĩ Lê Duy Ứng kể, trên triển lãm tranh cùng tượng sinh sống Nhật Bản, Thụy Điển ông nhận thấy câu hỏi: "Tại sao trong khi ngã xuống ở chiến trường, họa sỹ không vẽ cha mẹ mà lại vẽ quản trị Hồ Chí Minh?". Tôi vấn đáp rằng: "Bác Hồ là 1 trong những vị lãnh tụ vĩ đại, là thần tượng đối với tôi. Bác luôn luôn là nguồn sáng vào tôi. Chưng Hồ là fan đưa nhân dân vn đi đến chiến thắng lợi. Bác Hồ là fan mang cơm no, áo ấm, hạnh phúc cho quần chúng. # Việt Nam, trong những số đó có mái ấm gia đình tôi. Bác Hồ là vấn đề thiêng liêng so với tôi, với nhân dân vn và toàn vậy giới. Hiện giờ khi nghĩ lại tôi vẫn vô cùng xúc động."

Nhân ngày đáng nhớ 100 năm ngày sinh của chủ tịch Hồ Chí Minh vào thời điểm năm 1990, ông đã tặng kèm lại bức ngày tiết họa cho Bảo tàng sài gòn trưng bày, chứa giữ. "Vì tôi vẽ bức tranh máu trên chứng từ Roki phải rất khó khăn lưu giữ mặt đường nét. Tôi hết sức xúc đụng khi tới bây chừ bảo tàng chứa giữ bức tranh của tôi rất cẩn thận. Bức ảnh được để trong một form kính với nhiệt độ độ quan trọng đặc biệt để lưu giữ nguyên vẹn rất nhiều đường đường nét của bức tranh. Cùng tôi cũng rất biết ơn những chiến sỹ vô danh đã giúp tôi đựng giữ bức tranh khi tôi bị thương hết sức nặng ở chiến trường." Họa sĩ chia sẻ thêm.

"Hỏng mắt bé tạc tượng Người"

Sau khi giải phóng, ông được chuyển về thủ đô và nằm chữa bệnh tại bệnh viện Quân y viện 108. Được chưng sĩ xếp một số loại thương tật 90% vĩnh viễn, yêu đương binh 1/4, ông vô cùng ảm đạm tủi. Ông nhiều lần muốn quyên sinh vì không còn nhìn thấy ánh sáng, color sắc, không thể vẽ được nữa. Ông cảm giác mất hy vọng và tinh thần vào cuộc sống.

Nhưng không vì vậy mà quăng quật cuộc, nhận được sự rượu cồn viên của những y bác bỏ sĩ, mái ấm gia đình những tình nhân mến, ông dần đồng ý và tất cả thêm nghị lực sống. "Tôi như ý được chạm chán gỡ giáo sư, bác bỏ sĩ Đào Xuân Trà - Trưởng khoa mắt bệnh viện Quân y 108 thời gian đó. Thấy tôi ngồi âu sầu ở ghế đá ông vỗ vai cồn viên: "Ứng ơi Ứng chớ buồn. Mình sang Liên Xô công tác, thấy một fan mù nặn tượng đẹp mắt lắm. Ứng là họa sĩ, Ứng thử đưa sang chạm trổ xem sao".



Họa sĩ Lê Duy Ứng mặt tác phẩm "Bác hồ nước với thiếu hụt nhi" (Chất liệu: gỗ mít - sáng tác: năm 1983).

Có lẽ cùng với ông cơ hội đó, đây không chỉ là là một lời đụng viên solo thuần nữa, nó như 1 sự truyền tai nhau bảo cho việc chuyển bản thân và cố đổi. Sau đó, ông sẽ tự mày mò, bằng toàn bộ những kỹ năng về hội họa, về điêu khắc ông tập làm quen cùng với cưa với đục để liên tục sáng sinh sản nghệ thuật.

Với một đôi tay tài hoa, một trái tim nóng, ông đã chấm dứt được bức tượng đầu tiên là tượng bác bỏ Hồ. "Tôi tự khắc thêm cái chữ: "Hỏng mắt con tạc tượng Người/ tinh thần ánh sáng sủa trọn đời vào con". Tòa tháp của tôi được rất nhiều lời khen từ đa số người, điều ấy khiến tôi vô cùng hạnh phúc." Ông nói.

Luôn xem bác bỏ Hồ là lẽ sống, là ánh nắng bất diệt trong tim hồn, là nguồn cảm hứng sáng sinh sản vô bờ, nên trong số những khoảnh khắc đặc trưng của cuộc đời, ông luôn hướng về chưng và trí tuệ sáng tạo những cống phẩm về Bác.

Làm quen thuộc với cưa với đục khi mắt không thể sáng, họa sĩ rất nhiều lần tay bị nhảy máu. Sau đây khi Đại tướng Võ Nguyên giáp tới thăm khám đa khoa Quân Y 108, coi ông tạc tượng bác bỏ Hồ và động viên như góp ông bao gồm thêm khích lệ, máu nóng sáng tạo. Ông chia sẻ: "Đại tướng có nói với tôi một câu vô cùng xúc động: "Nhạc sĩ Beethoven sáng tác phần nhiều tác phẩm âm thanh bất hủ lúc điếc cả hai tai. Một nhạc sĩ cần âm nhạc để sáng tác cũng giống như một họa sĩ cần con đường nét, màu sắc để sáng tạo. Là họa sĩ mà hư mắt, bạn hữu hãy đem tấm gương đó để tìm mọi cách và rèn luyện." vì chưng câu nói kia của Đại tướng nhưng mà tôi vươn lên, liên tục sáng tạo nên nghệ thuật."



Họa sĩ Lê Duy Ứng và nhà cửa "Bác hồ đi chiến dịch".

Cũng cũng chính vì lẽ đó mà, họa sỹ Lê Duy Ứng tất cả thể bảo trì sức sáng tạo cho tới tận bây giờ. Hầu như lời động viên, khích lệ của Đại tướng Võ Nguyên gần cạnh đã hồi phục ông lại một lượt nữa.

Phía vị trí kia nguồn sáng

Họa sĩ Lê Duy Ứng mang đến biết, năm 1982 ông được giáo sư, chưng sĩ Nguyễn Trọng Nhân (nguyên bộ trưởng Bộ Y tế) mổ ghép giác mạc thành công xuất sắc trong 4 giờ đồng hồ đồng hồ. đôi mắt ông đang sáng trở lại. Đây cũng là thời gian ông sáng tác những nhất.

Hội họa quay trở về với ông như 1 điều kỳ diệu. Ông vẽ lại đa số cảnh tượng ông đã tận mắt chứng kiến về phần lớn cánh rừng mến binh bửa xuống, về hầu như sinh hoạt đời thường xuyên của tín đồ lính,...

Nhưng rồi đôi mắt cũng dần dần yếu đi. Năm 2005, ông lịch sự Nhật bạn dạng mổ lần sản phẩm công nghệ hai và quan sát được thêm tía năm thì mắt ban đầu mờ đi. Từ đó tới nay, ông chủ yếu tạc tượng.

Tính tới thời điểm hiện tại, ông đã bao gồm 45 cuộc triển lãm về tranh và tượng khắp bố miền đất nước và nắm giới. Trong số ấy có 9 giải thưởng mỹ thuật trong nước cùng quốc tế.


Phần lớn những tác phẩm của họa sỹ Lê Duy Ứng hầu như về chủ tịch Hồ Chí Minh với Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

Xem thêm: Cách Xem Lịch Sử Truy Cập Internet Trên Cốc Cốc Cốc, Cách Kiểm Tra Lịch Sử Tìm Kiếm Trên Máy Tính

Trong 45 cuộc triển lãm khắp bố miền nước nhà và nạm giới đều phải sở hữu những kỷ niệm sệt biệt. Tuy vậy cuộc triển lãm quan trọng đặc biệt nhất cùng với ông là cuộc triển lãm tại 29 hàng Bài, thủ đô vào năm 1989. "Đại tướng mạo Võ Nguyên gần cạnh đã cho tới xem triển lãm của tôi. Với ông đã ghi lại một lời cực kỳ xúc đụng vào sổ cảm tưởng: "Xem những bức ảnh và pho tượng của Lê Duy Ứng tôi cực kì xúc động. Người đều có thần, cảnh đều sở hữu hồn, cả đất nước đã vùng lên chiến đấu theo tấm gương của bác bỏ Hồ vĩ đại. Chúc Lê Duy Ứng với trung ương hồn trong sáng hiếm thấy cùng tài nghệ trong vô số nhiều thể loại có những tác phẩm lớn. Tại cuộc triển lãm hôm đó còn tồn tại Tổng túng thiếu thư Đỗ Mười, quản trị nước Võ Chí Công, Thủ tướng tá Phạm Văn Đồng cũng tới xem. Đó là niềm vinh hạnh mập của tôi," ông từ bỏ hào nhắc lại.

Với ông, bức tranh, tượng phật nào ông cũng đặt toàn bộ tình cảm, tâm huyết của mình vào. Với hai tay tài hoa ông đã vẽ cả ngàn bức tranh, điêu khắc hàng nghìn bức tượng không giống nhau. Ông đó là người đã biến đổi những khúc gỗ vô tri, vô giác đổi thay tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật có ý nghĩa đặc biệt. Từng bức tượng, mỗi bức tranh đều ẩn chứa tình cảm thâm thúy của người họa sỹ thương binh.

Và gồm thể bảo trì được sức sáng tạo tới ngày từ bây giờ đó chính là sự đam mê, đắm say với nghệ thuật. Họa sĩ chia sẻ rằng: "Tôi luôn nhớ lời bác bỏ Hồ dạy dỗ rằng nếu như muốn thành công cùng với nghề thì cần phải có sự đam mê. Với một câu nói nữa của chưng mà tôi luôn để trong tâm địa tưởng là: "Thương binh tàn nhưng mà không phế." chính vì vậy mà tôi luôn cố gắng sáng tạo nên và thao tác hết mình. Đồng thời tôi cũng nhận được sự thân thiết của Đảng với Nhà nước, sự giúp đỡ, tạo đk của chủ yếu quyền, cơ sở với yêu đương binh như tôi. Tôi vô cùng xúc động với sự quan vai trung phong của Đảng và Nhà nước, các cấp chủ yếu quyền. Từ những chiếc đó là cồn lực góp tôi có thể tiếp tục chế tạo tới bây giờ".


Một góc bày bán khác tận nhà riêng của Hoạ sĩ Lê Duy Ứng.

Có thể nói, họa sĩ Lê Duy Ứng lúc mất đi đôi mắt ông đã sáng tạo bằng một thứ ánh nắng mãnh liệt từ trung khu hồn, trường đoản cú trái tim. Ông trở thành một tấm gương sáng để ráng hệ trẻ con noi theo. Nhờ phần đa tác phẩm của ông mà các giá trị về một thời bom đạn vẫn còn nguyên vẹn và trường tồn theo thời gian. Ráng hệ trẻ đang nguyện viết tiếp trang sử hào hùng của dân tộc, noi gương các thế hệ cha anh đi trước, kiến thiết Tổ quốc vn ngày càng nhiều đẹp, văn minh./.

Với hàng trăm tranh, tượng về đề tài bác Hồ cùng chiến tranh, trong số đó có bức chân dung bác bỏ vẽ bằng máu, họa sỹ Lê Duy Ứng giữ lại một gia tài đồ sộ, sở hữu nhiều chân thành và ý nghĩa về thẩm mỹ và nghệ thuật và kế hoạch sử.
*

Bức chân dung bác Hồ của họa sỹ, hero lực lượng vũ trang nhân dân Lê Duy Ứng là một tác phẩm danh tiếng trong nền mỹ thuật loạn lạc Việt Nam. Mẩu chuyện người họa sỹ dùng máu từ đôi mắt bị thương của chính bản thân mình để vẽ tranh đã khiến cho nhiều fan xúc động.

Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu được những khó khăn ông đã vượt qua để liên tục vẽ tranh, tạc tượng. Lúc đến thăm ông, tôi không thể tinh được khi biết rằng hai con mắt ông sát như không hề nhìn thấy gì. Ông sử dụng tay sờ khắp khuôn mặt để hình dung ra tín đồ đối diện. Thì ra, trong bóng tối mênh mông bao trùm trước mắt, ông vẫn sinh sống và sáng tạo nghệ thuật dựa vào ánh sáng bùng cháy trong trung ương hồn mình.

Nguồn sáng bất diệt

Đại tá Lê Duy Ứng sinh vào năm 1947 tại Quảng Bình. Ông được thừa kế chất nghệ thuật và thẩm mỹ từ người cha là họa sỹ, đơn vị báo Lê Yến. Sau này, ông vào ngôi trường Đại học tập Mỹ thuật hà thành để quyết trung tâm theo đuổi con đường hội họa. Năm 1972, khi đã học dở năm thứ 3 thì ông xếp cây viết nghiên xuất xứ chống giặc.

Trong thời hạn chiến đấu tại mặt trận Quảng Trị, Lê Duy Ứng liên tiếp vẽ chân dung Hồ chủ tịch bởi nhiều du kích và người dân đều mong muốn muốn có được một bức tranh chân dung chưng để cúng hoặc có theo theo người như một điểm tựa tinh thần.


*
Mắt gần như là không thấy được gì cơ mà ông Ứng vẫn vẽ. (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)

Lúc đó, ông bỗng dưng tỉnh táo apple lạ thường. Nghĩ mình ko sống nổi, ông ra quyết định phải làm một điều gì đó để lại mang đến đời. Giây phút máu tung ướt mặt, ông ghi nhớ tới bức tranh vẽ bởi máu của họa sỹ Diệp Minh Châu. Vậy là ông rút tờ giấy vào túi, cần sử dụng máu từ hai con mắt bị thương của chính bản thân mình để vẽ chân dung Bác Hồ.

Giải thích nguyên nhân vì sao lại suy nghĩ đến bác bỏ Hồ khi giáp ranh giữa cuộc sống và chiếc chết, ông nói: "Bác Hồ là 1 trong những vị lãnh tụ vĩ đại, là lẽ sinh sống thiêng liêng so với tôi. Lúc nghĩ mang đến Bác, trong trái tim tôi bừng lên mối cung cấp sáng bất diệt.”

Vẽ kết thúc hình Bác, ông Ứng vẽ thêm cờ Tổ quốc, cờ Đảng ngơi nghỉ phía trên. Bên dưới tranh, ông viết: “Ánh sáng sủa niềm tin. Nhỏ nguyện dâng tín đồ tuổi thanh xuân.” sau khoản thời gian ký thương hiệu cẩn thận, ông gập bức tranh lại nhét vào túi của áo ngực trái rồi lịm đi…

"Hỏng mắt nhỏ tạc tượng Người"

Sau khi bị yêu đương nặng, ông được đem đến điều trị tại cơ sở y tế Quân y Nha Trang trong hơn một tháng. Chia sẻ với phóng viên báo chí Vietnam
Plus, ông cho rằng đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời. Ông những lần mong muốn quyên sinh bởi từ nay mất đi đôi mắt, không còn vẽ được nữa, ông cảm giác mất hết hi vọng và thú vui sống.

Một hôm, cô y tá điều trị mang đến ông phát hiện ra hầu như viên dung dịch ngủ đậy dưới gối, cô nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Anh đừng dại khờ thế, em có 2 anh trai cũng trạc tuổi anh. Giờ đồng hồ em muốn nhìn thấy cầm cố xương của các anh ấy cũng ko được. Anh suôn sẻ giữ được mạng sống thì hãy trân trọng điều đó.”


*
Từ trái sang: Họa sỹ Lê Duy Ứng thuyết minh về nhà cửa "Bài ca ra trận" của chính bản thân mình cho họa sỹ Vũ An Chương cùng nhà báo è Mai Hưởng.(Ảnh: PV/Vietnam+)

Các mẹ ở tỉnh giấc Khánh trộn lẫn thăm yêu mến binh cũng nhắn nhủ ông bền chí để nhanh chóng bình phục, quay trở lại với gia đình, cha mẹ.

Người có ảnh hưởng tác động lớn nhất mang đến ông Ứng cơ hội đó là đồng chí Vũ Đình Phơn - người đồng chí bị yêu mến nặng nhưng mà vẫn đựng cao giờ hát để rượu cồn viên lòng tin đồng đội. Hôm đó, ông Ứng hốt nhiên nghe thấy giờ hát: “Dòng suối giá lạnh uốn quanh nương đồi, là vị trí xưa bác ngồi câu.” Ông nhận ra bài “Suối Lênin” của Hà Té-Hoàng Đạm.

Thấy ông để ý nghe, cô y tá bèn bảo: “Người kia bị nặng vội vàng vạn lần anh cơ mà vẫn sáng sủa hơn anh. Hàng ngày ngủ dậy, anh vẫn tự tấn công răng, tự nạp năng lượng cơm được. Anh ấy cụt 2 tay, lỗi 2 mắt, việc vệ sinh hàng ngày cũng ko tự làm cho được, nhưng anh ấy vẫn hát...”

Từ đó, ông Ứng bừng tỉnh, ông không nghĩ đến cái chết nữa. Không nhận ra được màu sắc nữa thì ông tạc tượng. Có tác dụng quen với cưa, cùng với đục khi mắt vẫn hỏng, rất nhiều lần ông đục trượt vào tay, bật máu. Ông kiên trì, đục những thành quen. Bức tượng đầu tay ông dứt là tượng phật Bác hồ nước cùng loại thơ: "Hỏng mắt nhỏ tạc tượng Người/ lòng tin ánh sáng trọn đời vào con."


*
Chân dung tự họa của họa sỹ Lê Duy Ứng. (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)

Chủ tịch hồ nước Chí Minh đang trở thành nguồn sáng trong trái tim hồn, là cảm hứng để sáng tạo nghệ thuật của họa sỹ Lê Duy Ứng. Bởi vì đó, ở hầu như thời tương khắc quan trọng, sự thay đổi trong cuộc đời, ông luôn luôn nghĩ đến chưng và trí tuệ sáng tạo những công trình về Bác.

Năm 1982, ông được giáo sư-bác sỹ Nguyễn Trọng Nhân (nguyên bộ trưởng Bộ Y tế) mổ ghép màng mắt thành công. Khi thấy được ánh sáng trở về cũng là thời khắc ông sáng tác được nhiều nhất. Ông vẽ say sưa như để bù lại trong năm tháng bóng black bao phủ. Tuy thế rồi, đôi mắt dần yếu đi. Năm 2005, ông sang Nhật phiên bản mổ lần vật dụng hai, sau tía năm quan sát được thì mắt lại bắt đầu mờ. Trường đoản cú đó, ông đa phần tạc tượng.

Niềm tin soi đường

Dành trọn tình yêu cùng sự kính trọng đi theo lý tưởng của Đảng và bác Hồ, hoạ sỹ Lê Duy Ứng tất yêu nhớ nổi tôi đã vẽ bao nhiêu bức họa đồ về Bác. Nhỏ số có lẽ rằng lên đến hàng nghìn. Một phần trong số đó đang rất được lưu duy trì tại kho lưu trữ bảo tàng tư nhân của ông cùng hàng nghìn tác phẩm điêu khắc béo nhỏ. Riêng biệt bức huyết họa về bác bỏ năm 1975 đang được lưu giữ lại tại bảo tàng Hồ Chí Minh.

Tính cho nay, ông đã tất cả 45 cuộc triển lãm về tranh, tượng trên khắp nước nhà và sinh hoạt nước ngoài. Ông cũng giành được 9 giải thưởng mỹ thuật vào nước cùng quốc tế.

Ông từng đi các nơi để giao lưu, chia sẻ câu chuyện của bản thân để truyền cảm hứng cho lớp trẻ. Tại đều sự kiện đó, ông thường xuyên vẽ chân dung bác bỏ để tặng cho số đông người.


*
Bức chân dung bác bỏ Hồ mà lại ông Lê Duy Ứng vẽ tặng kèm bà Phượng. (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)

Trong số những người dân được ông Ứng vẽ khuyến mãi có bà Nguyễn Thị Phượng, Phó Tổng giám đốc bank Nông nghiệp và trở nên tân tiến nông xóm Việt Nam.

Bà Phượng nhớ lại: “Năm 1982, tôi cùng những học sinh xuất sắc Thủ đô được tham dự một trong những buổi giao lưu lại với họa sỹ Lê Duy Ứng. Cơ hội đó, tôi 14 tuổi.”

“Ấn tượng trong tôi là 1 chú yêu thương binh treo kính đen, được một người dìu ra sảnh khấu. Chú say sưa nói về trong thời hạn tháng chiến tranh và mẩu chuyện vẽ chân dung bác Hồ bởi máu từ hai con mắt bị yêu thương của mình. Tôi đang xúc động khỏe khoắn và vô cùng cảm phục chú,” bà Phượng kể.

Cuối buổi giao lưu, ông Ứng hoan lạc vẽ khuyến mãi ngay mọi bạn những bức chân dung bác Hồ, Lênin hoặc Đại tướng mạo Võ Nguyên Giáp. Phượng bèn rước ngay cuốn sổ bé dại bằng bàn tay vừa mới được thưởng nhằm ông Ứng vẽ. Bức tranh nhỏ có loại chữ: “Ánh sáng niềm tin. Chúc Thu Phương học tốt trưởng thành” (ông viết nhầm thương hiệu Phượng).

“Bức chân dung chưng Hồ hết sức giống. Tôi suy nghĩ một họa sỹ đôi mắt sáng cũng chỉ vẽ tương đương đến gắng là cùng,” bà Phượng dấn xét.

Từ đó, bức tranh biến hóa một kỷ thứ trân quý so với bà Phượng. Trong nhiều năm sau đó, bà luôn luôn nâng niu, giữ gìn tranh ảnh quý. Từng khi đương đầu với cạnh tranh khăn, bà lại giở ra ngắm nhìn và thưởng thức bức hình chưng và lưu giữ lại câu chuyện truyền cảm giác của họa sỹ Lê Duy Ứng, từ đó bà bao gồm thêm ý thức và nghị lực nhằm vươn lên, thay đổi một nhà chỉ huy như hiện tại nay.


*
Từ bức hình ảnh kỷ niệm của họa sỹ Lê Duy Ứng và nam nhi mà bà Nguyễn Thị Phượng phân biệt người yêu mến binh năm xưa. (Ảnh: PV/Vietnam+)

Mới đây, nam nhi bà Phượng nhắc rằng anh vừa được giao lưu, chụp ảnh với một họa sỹ vẽ chân dung bác Hồ bởi máu… Bà Phượng xem ảnh và nhận ra ông Ứng. Bà xúc cồn khi mẩu truyện của bạn họa sỹ năm nào vẫn đang còn sức sống mạnh mẽ và là việc khích lệ tinh thần với tương đối nhiều thế hệ.

“Trông ông vui vẻ, tràn đầy tích điện tích cực, thứ mà lại ông luôn luôn sẵn sàng share đến đầy đủ người,” bà Phượng nói.

Quả đúng thật vậy. Fan họa sỹ già dẫn tôi đi xem phần nhiều tác phẩm trong bảo tàng tư nhân của ông, hào hứng vẽ bộ quà tặng kèm theo tôi một bức tranh, vừa thao tác làm việc vừa nghêu ngao bài hát yêu thích “Tiếng hát giữa rừng Pác Bó”: “Bác ơi tóc sương bạc tình phơ. Núi cao suối sâu tp. Hà nội yêu dấu. Khuổi Nậm còn vang lời ca mong muốn nhớ Người.”./.

Họa sỹ bên các tác phẩm của mình:


*
Tượng gỗ "Ngày mai anh lên đường". (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)
*
Một góc trưng bày tranh tượng của họa sỹ. (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)
*
Đối cùng với ông, hình hình ảnh Bác Hồ luôn luôn là điều linh nghiệm nhất. (Ảnh: Minh Thu/Vietnam+)