Đ
EA;m đ
F3;, đang ngủ, một cơn
E1;c mộng chợt đến khiến Thanh giật m
EC;nh thức giấc. Vào l
FA;c cố gắng vỗ về lại giấc ngủ, cậu bỗng cảm gi
E1;c c
F3; người đang h
E1;t ở quanh đ
E2;y. Thanh n
ED;n thở, lắng tai, đ
FA;ng l
E0; c
F3; tiếng h
E1;t thầm, ph
E1;t ra từ ph
ED;a căn ph
F2;ng trống. Cậu rất ngạc nhi
EA;n, ko r
F5; ai c
F2;n thức để m
E0; r
EC; rầm v
E0;o giờ n
E0;y? Thanh với tay lấy chiếc điện thoại, cậu bấm v
E0;o 1 ph
ED;m bất kỳ để bật đ
E8;n m
E0;n h
EC;nh l
EA;n: 1 giờ 12 ph
FA;t s
E1;ng, đ
E2;y l
E0; giờ m
E0; đ
E1;ng lẽ mọi người phải ngủ say rồi mới phải. Trong x
F3;m chẳng ai c
F3; th
F3;i quen thức khuya. Kể cả 2 người thức khuya nhất, l
E0; Thanh v
E0; Thu, cũng đều đi ngủ trước 12 giờ. T
F2; m
F2;, Thanh nhổm dậy gh
E9; mắt qua khe cửa sổ cố gắng quan s
E1;t. Những cảnh tượng Thanh nh
EC;n thấy khiến cậu r
F9;ng m
EC;nh sởn sợi ốc.Tr
EA;n m
E1;i bro xi măng của căn ph
F2;ng trống, c
F3; 1 b
F3;ng đen đang ngồi vắt vẻo. Điều khiến cho Thanh lạnh sống lưng, l
E0; mặc dù ngồi tr
EA;n m
E1;i nh
E0;, nhưng ch
E2;n của b
F3;ng đen d
E0;i gần chạm đất. N
F3; đung đưa như những đứa trẻ bé vẫn l
E0;m vậy khi ngồi tr
EA;n những chiếc ghế cao, hoặc những vị tr
ED; m
E0; ch
E2;n ko chạm được đất. Hai tay b
F3;ng đen cầm 2 sợi d
E2;y, ở điểm cuối mỗi sợi d
E2;y thắt lại th
E0;nh v
F2;ng tr
F2;n, nh
EC;n như 2 chiếc vợt cầu l
F4;ng cầm ngược. Đấy l
E0; 2 chiếc th
F2;ng lọng, ch
FA;ng cũng đang đong đưa như 2 ch
E2;n b
F3;ng đen vậy. Vừa ngồi đong đưa ch
E2;n, b
F3;ng đen vừa lẩm nhẩm h
E1;t thầm. Ban đầu Thanh ko nghe r
F5;, nhưng sau một l
FA;c tập trung, cậu nghe được v
E0;i c
E2;u trong b
E0;i h
E1;t: "Gi
F3; lạnh đ
EA;m h
E8; mắt đ
E3; cay Bơ vơ một c
F5;i n
E0;o ai tốt L
F2;ng với một nỗi niềm u uẩn Chờ mong muốn người m
E3;i, ai c
F3; hay" Đ
E2;y l
E0; một b
E0;i h
E1;t ho
E0;n to
E0;n lạ, Thanh chưa bao giờ được nghe thấy ở đ
E2;u cả. Nhịp điệu b
E0;i h
E1;t kh
E1; dịu d
E0;ng, đều đặn, được h
E1;t bằng giọng h
E1;t thầm l
E0;m mang lại người nghe c
F3; cảm gi
E1;c người h
E1;t sở hữu một nỗi buồn mi
EA;n man ko bao giờ dứt. Tiếp đến, lại một b
E0;i kh
E1;c: "Nếu anh l
E0; c
E1;nh diều Em sẽ l
E0; sợi chỉ V
EC; nếu ko c
F3; chỉ Diều sẽ chẳng d
E1;m bay đ
E2;u" Cũng l
E0; một b
E0;i h
E1;t lạ. Nhịp điệu vui hơn, nhưng vẫn được h
E1;t với giọng h
E1;t thầm khiến người nghe c
F3; cảm gi
E1;c người h
E1;t c
F3; một ước muốn thật giản dị, nhỏ b
E9; nhưng chẳng bao giờ trở th
E0;nh hiện thực. Vào một ph
FA;t xuất thần, Thanh như h
F2;a nhịp c
F9;ng b
F3;ng đen ma qu
E1;i, cậu say m
EA; lắng nghe giai điệu c
E1;c b
E0;i h
E1;t, những ng
F3;n tay cậu sờ soạng một c
E1;ch v
F4; thức l
EA;n tuy vậy cửa sổ như đang g
F5; nhịp theo giai điệu. T
E2;m hồn cậu như muốn tho
E1;t ra khỏi cơ thể, n
F3; cất cánh theo nỗi buồn tuyệt những niềm vui m
E0; b
E0;i h
E1;t sở hữu lại.Bất chợt, tiếng ho của anh ch
E0;ng c
F4;ng an k
E9;o Thanh trở về thực tại. Cậu nhận thức được trước mắt m
EC;nh l
E0; một nhỏ ma, một dạng y
EA;u qu
E1;i, chứ ko phải một người nghệ sĩ, v
E0; 2 c
E1;i d
E2;y th
F2;ng lọng kia, biết đ
E2;u l
E0; để d
E0;nh đến cậu. Thanh sợ cứng người, cậu muốn la l
EA;n một tiếng nhưng c
F3; 1 c
E1;i g
EC; chẹn lại nơi cuống họng cậu khiến cậu ko thốt l
EA;n nổi. D
F9;ng hết sức b
EC;nh sinh, cậu đẩy mạnh tay v
E0;o cửa sổ. "Rầm!". C
E1;nh cửa mở tung, trước mắt Thanh chỉ l
E0; một m
E0;n đ
EA;m tĩnh mịch. Cậu cố nh
EC;n kỹ, nhưng chẳng c
F3; b
F3;ng đen cũng chẳng c
F3; đ
F4;i ch
E2;n xuất xắc d
E2;y th
F2;ng lọng n
E0;o hết."C
F3; lẽ l
E0; ảo gi
E1;c"-Thanh tự nhủ, mặc d
F9; trong l
F2;ng, cậu ko tin đấy l
E0; ảo gi
E1;c một ch
FA;t n
E0;o. Cậu bật điện l
EA;n v
E0; đi v
E0;o ph
F2;ng tắm rứa quần
E1;o v
EC; bộ quần
E1;o cậu đang mặc đ
E3; ướt đẫm mồ h
F4;i. Đ
EA;m ấy, cậu cứ để điện như vậy trong l
FA;c ngủ. Những h
EC;nh ảnh về b
F3;ng đen, đ
F4;i ch
E2;n d
E0;i ngoằng, d
E2;y th
F2;ng lọng v
E0; những b
E0;i h
E1;t thực sự khiến Thanh rợn t
F3;c g
E1;y. Từ đấy đến đến s
E1;ng, cậu ko ngủ được, l
FA;c n
E0;o cậu cũng c
F3; cảm gi
E1;c sau lưng m
EC;nh, tr
EA;n trần nh
E0;, trong nh
E0; vệ sinh, giỏi b
EA;n ngo
E0;i bức tường... C
F3; những th
E2;y ma mặc
E1;o d
E0;i với đ
F4;i mắt trắng d
E3; ko tr
F2;ng tốt những b
F3;ng đen bất động c
F9;ng h
E0;ng răng lởm chởm, những người đ
E0;n b
E0; c
F3; bộ t
F3;c d
E0;i từ đầu đến ch
E2;n đậy k
ED;n mặt mũi đang nh
EC;n cậu chăm chăm... T
F3;m lại, tất cả những g
EC; cậu hấp thụ được qua những c
E2;u chuyện ma quỷ, những bộ phim gớm dị đồng loạt tảo trở về khủng bố tinh thần cậu. Nhỏ người l
E0; thế, người ta c
F3; thể sống rất nhiều năm ko sợ h
E3;i d
F9; đ
E3; nhồi nh
E9;t đủ thứ đ
E1;ng sợ v
E0;o đầu, nhưng chỉ cần một sự kiện k
ED;ch th
ED;ch l
E0; tất cả những thứ ấy sẽ như quả bom nổ chậm quay về d
E0;y v
F2; tinh thần họ.Lai
H
F4;m sau Thanh kể lại cho n
E0;ng nghe về c
E2;u chuyện r
F9;ng rợn đấy. N
E0;ng n
F3;i rằng Thanh l
E0;m n
E0;ng sợ v
E0; đề nghị cậu kh
F4;ng nhắc lại chuyện đấy nữa. Thanh ko nhắc đến chuyện ấy trước mặt n
E0;ng, nhưng cậu ko thể n
E0;o tho
E1;t ra được khỏi nỗi
E1;m ảnh của những b
E0;i h
E1;t, cậu lẩm nhẩm lại ch
FA;ng ở khắp mọi l
FA;c mọi nơi. L
FA;c ăn, trước khi đi ngủ, vào l
FA;c l
E0;m việc... Trong những giấc mơ, cậu thường xuy
EA;n gặp lại b
F3;ng đen c
F9;ng 2 sợi d
E2;y th
F2;ng lọng. N
F3; đi lại đầu giường tr
EA;n đ
F4;i ch
E2;n d
E0;i như 2 c
E2;y s
E0;o, đưa những ng
F3;n tay x
F9; x
EC; vuốt ve sầu l
EA;n khu
F4;n mặt cậu, h
E1;t mang đến cậu nghe rồi từ từ c
FA;i xuống, v
E9;n những lọn t
F3;c d
E0;i phủ k
ED;n khu
F4;n mặt cho cậu thấy.Thanh h
E9;t l
EA;n.Chẳng phải khu
F4;n mặt của Lai, anh ch
E0;ng l
E0;m việc mang đến văn ph
F2;ng ch
ED;nh phủ đ
F3; sao? Nhưng khu
F4;n mặt mới nham nhở v
E0; đ
E1;ng sợ l
E0;m sao. H
E0;m răng lởm chởm trong c
E1;i mồm rộng ngo
E1;c đến tận mang tai, c
E1;i lưỡi d
E0;i ngoằng rớt d
E3;i l
F2;ng th
F2;ng, đ
F4;i mắt trắng d
E3; lồi cả ra ngo
E0;i, b
EA;n kh
F3;e mắt, những nhỏ d
F2;i bọ đang b
F2; lổm ngổm...Thanh hoảng sợ giơ tay cố đẩy khu
F4;n mặt ấy ra, nhưng đụng đến đ
E2;u, từng mảng thịt thối rữa rớt ra đến đấy, cho đến l
FA;c cả c
E1;i đầu của b
F3;ng đen chỉ c
F2;n l
E0; một chiếc đầu l
E2;u trắng ởn th
EC; n
F3; rớt xuống, lăn l
F4;ng lốc tr
EA;n nền nh
E0; như 1 quả b
F3;ng...Giấc mơ ấy lặp lại h
E0;ng đ
EA;m, nhiều đến nỗi m
E0; giờ đ
E2;y, mỗi lúc gặp mặt Lai, Thanh lại r
F9;ng m
EC;nh. Lai ko biết điều đ
F3;, anh vẫn v
F4; tư kể mang lại Thanh nghe một c
E1;ch thao thao bất tuyệt về cuộc c
E1;ch mạng v
F4; sản Nga, về sự chiếm hữu tư liệu sản xuất của giai cấp tư bản, về nhiệm vụ của tuổi trẻ trước diễn biến h
F2;a b
EC;nh...D
E2;y th
F2;ng lọng
Bẵng đi 1 thời gian, một h
F4;m Thanh c
F3; việc phải về muộn. Cậu trả tiền taxi ở đầu ng
F5; v
E0; đi bộ v
E0;o . H
ED;t một hơi thật d
E0;i tiễn biệt m
F9;i hơi đất ẩm ướt của trời đ
EA;m, Thanh bước v
E0;o khu nh
E0; trọ. Để ko l
E0;m phiền mọi người, Thanh cố bước thật nhẹ.Cậu bỗng khựng người lại.Giọng h
E1;t ấy, c
E1;i giọng th
EC; th
E0;o đều đặn ấy như đang r
F3;t v
E0;o tai Thanh cả những giai điệu quen thuộc lẫn mới mẻ. Thanh chết điếng người, từng d
F2;ng điện chạy dọc sống lưng khiến cậu như muốn ngất xỉu. Cậu muốn con quay lưng chạy thật xa v
E0; qu
EA;n đi tất cả những chuyện ma qu
E1;i n
E0;y, thế nhưng như một phản xạ v
F4; điều kiện, đ
F4;i mắt cậu tự động nh
EC;n về ph
ED;a căn ph
F2;ng trống. Cửa căn ph
F2;ng h
E9; mở, từ b
EA;n trong,
E1;nh s
E1;ng leo l
E9;t như
E1;nh nến tho
E1;t ra ngo
E0;i. Từng giai điệu ngọt ng
E0;o đang ph
E1;t ra từ đấy. Như người bị th
F4;i mi
EA;n, Thanh lững thững bước về ph
ED;a căn ph
F2;ng. Những giai điệu của b
E0;i h
E1;t như trải thảm dưới ch
E2;n mời gọi cậu. Cậu c
F3; cảm gi
E1;c m
EC;nh đang đi tr
EA;n những đ
E1;m m
E2;y mềm mại với
E1;nh s
E1;ng ch
F3;i l
F2;a v
E0; những c
E1;nh hoa hồng trắng nhẹ nh
E0;ng rơi xung quanh, tr
EA;n nền giai điệu của những b
E0;i h
E1;t được h
E1;t bằng c
E1;i giọng th
EC; thầm m
E0; đ
EA;m n
E0;o Thanh cũng mơ thấy. "Em ở b
EA;n t
F4;i như một c
E2;u chuyện cổ Một b
F3;ng hồng vào tập truyện Li
EA;u Trai V
E0; t
F4;i sẽ xa em một sớm ng
E0;y Biết đ
E2;u sẽ kh
F4;ng một lời từ biệt".Khi Thanh đến nơi, cửa căn ph
F2;ng tự động mở ra v
E0; cậu c
F3; thể quan lại s
E1;t tất cả những g
EC; ở b
EA;n trong. Thanh sững người.Cảnh tượng cậu nh
EC;n thấy vừa r
F9;ng rợn nhưng cũng ko k
E9;m phần bi tr
E1;ng.Tr
EA;n trần nh
E0; c
F3; 2 sợi d
E2;y th
F2;ng lọng, nhưng dưới sợi d
E2;y b
EA;n tr
E1;i c
F3; x
E1;c một c
F4; g
E1;i mặc một bộ đồ trắng muốt từ đầu đến ch
E2;n. M
E1;i t
F3;c d
E0;i mềm mại của n
E0;ng phủ l
EA;n đ
F4;i vai đ
E3; rũ xuống v
EC; ko c
F2;n sinh kh
ED;. C
E1;i x
E1;c quay mặt v
E0;o tường n
EA;n Thanh ko thể nh
EC;n r
F5; mặt. Sợi d
E2;y b
EA;n phải ko c
F3; g
EC;. 2 sợi d
E2;y nhưng chỉ c
F3; 1 c
E1;i x
E1;c.Dưới nền nh
E0;, l
E0; 1 v
F2;ng hoa lớn diện t
ED;ch khoảng 1m2 được kết th
E0;nh h
EC;nh tr
E1;i tim từ những b
F4;ng hồng trắng, viền của v
F2;ng hoa n
E0;y cắm những c
E2;y nến trắng nhỏ đang ch
E1;y s
E1;ng. Tr
EA;n tường, ngay lập tức sau x
E1;c c
F4; g
E1;i, l
E0; một b
E0;i thơ được viết bằng m
E1;u:"Em chỉ c
F3; một giấc mơ thật giản dị Được ở m
E3;i b
EA;n người m
EC;nh y
EA;u Được c
F9;ng chung những d
F2;ng nước mắt tầm thường niềm vui v
E0; cả những nỗi buồn""Anh đang nh
EC;n c
E1;i g
EC; thế?", một tiếng n
F3;i lạnh như m
F9;a đ
F4;ng ph
E1;t ra từ b
EA;n phải Thanh. Cậu giật bắn người tảo đầu lại. C
F4; g
E1;i vũ trường đang đứng ngay lập tức cạnh cậu. C
F4; ta nh
EC;n cậu một c
E1;ch kỳ dị như thể tr
EA;n cổ cậu vừa mọc th
EA;m 1 c
E1;i đầu.Thanh l
FA;ng b
FA;ng: "T
F4;i...". Cậu chỉ v
E0;o c
E1;nh cửa căn ph
F2;ng v
E0; xoay lại nh
EC;n.Lại một lần nữa Thanh chết điếng người.C
E1;nh cửa vẫn đ
F3;ng lặng ỉm như chưa bao giờ được mở, ko c
F3; d
E2;y th
F2;ng lọng, ko c
F3; c
E1;i x
E1;c, cũng chẳng c
F3; v
F2;ng hoa,...Thanh cảm thấy cho
E1;ng v
E1;ng, cậu ko biết phải giải th
ED;ch thế n
E0;o với c
F4; g
E1;i n
E0;y. Cậu hỏi lại c
F4; ta: "C
F4; ko nh
EC;n thấy g
EC;
E0;?""C
F3;, t
F4;i thấy anh trợn mắt đứng nh
EC;n v
E0;o c
E1;nh cửa ph
F2;ng n
E0;y, anh đang th
F4;i mi
EA;n n
F3; hả?". C
F4; ta trả lời v
E0; cười. C
F4; ả c
F3; một nụ cười nhẹ nh
E0;ng kh
E1;c xa với điệu cười th
F4; lỗ m
E0; c
E1;c c
F4; cave vẫn tuyệt cười. Đ
E2;y cũng l
E0; lần đầu ti
EA;n Thanh thấy c
F4; ta cười. Thanh cảm gi
E1;c c
F3; một c
E1;i g
EC; đấy rất quen thuộc gần gũi ở điệu cười của c
F4; ta m
E0; l
FA;c n
E0;y cậu kh
F4;ng thể n
E0;o cắt nghĩa được. Cậu thấy thật mỉa mai cầm cố cho ho
E0;n cảnh hiện ni của m
EC;nh, ko lẽ cậu phải giải th
ED;ch tất cả những chuyện đần độn ngốc vừa rồi với 1 c
F4; cave? C
F4; ta ko phải l
E0; loại người c
F3; thể tin tưởng cậu, v
E0; ngược lại, cậu cũng ko thể n
E0;o tin tưởng c
F4; ta được. C
F4; ta sẽ ko ngần ngại n
F3;i rằng cậu l
E0; thằng "kh
EC;n" v
E0; cười v
E0;o mũi cậu. Người duy nhất cậu c
F3; thể n
F3;i l
FA;c n
E0;y l
E0; Thu, tiếc rằng Thu đ
E3; về qu
EA; ở Hưng Y
EA;n từ 3 h
F4;m nay."Kh
F4;ng c
F3; g
EC;, h
F4;m ni c
F4; kh
F4;ng đi l
E0;m sao?". Thanh n
F3;i lảng đi v
E0; nh
EC;n v
E0;o mắt c
F4; ta thăm d
F2;."Đấy l
E0; việc của t
F4;i. Anh ko sao chứ?". C
F4; ả trả lời v
E0; nh
EC;n Thanh với
E1;nh mắt nghi hoặc."T
F4;i ổn". N
F3;i rồi Thanh ch
E0;o từ biệt v
E0; mở kh
F3;a ph
F2;ng. Cậu thấy mệt mỏi v
E0; căng thẳng khủng khiếp. Trước khi bỏ đi, c
F4; g
E1;i c
F2;n n
F3;i th
EA;m với Thanh: "Anh nh
EC;n thấy g
EC; th
EC; n
F3;i cho t
F4;i biết với nh
E9;. T
F4;i t
EA;n Nhung". Mới đầu, cậu nghĩ Nhung đang bỡn cợt m
EC;nh, nhưng khi quay lại nh
EC;n c
F4; ả, Thanh ngạc nhi
EA;n l
E0; th
E1;i độ của c
F4; n
E0;ng ko c
F3; vẻ g
EC; l
E0; cợt nhả cả. Cậu ậm ờ mang đến qua chuyện rồi đ
F3;ng cửa lại, nằm vật ra giường v
E0; suy nghĩ về tất cả những chuyện vừa xảy ra. Những b
F4;ng hoa, những sợi d
E2;y, b
F3;ng đen, x
E1;c c
F4; g
E1;i, những c
E2;y nến... Tất cả như đang nhảy m
FA;a xung quanh cậu trong nền l
E0; những b
E0;i h
E1;t th
EC; thầm. Thanh ước g
EC; c
F3; Thu ở đ
E2;y. Thu đ
E3; về qu
EA; được 3 ng
E0;y. N
E0;ng ra bến bắt xe pháo về qu
EA; tức thì sau buổi học cuối c
F9;ng trước lúc nghỉ h
E8;. Thanh muốn đưa n
E0;ng ra bến xe, hoặc đưa n
E0;ng về tận Hưng Y
EA;n lu
F4;n, nhưng Thu n
F3;i rằng n
E0;ng ko muốn l
E0;m phiền cậu đến thế. N
E0;ng vẫn lu
F4;n như vậy, tự lập v
E0; c
E1; t
ED;nh. Thu ko n
F3;i r
F5; n
E0;ng sẽ nghỉ h
E8; trong bao l
E2;u, nhưng n
E0;ng hứa sẽ trở lại vào thời gian sớm nhất, n
E0;ng cũng rất khổ sở khi phải xa Thanh. Thanh nghĩ c
F3; lẽ cậu phải xa Thu vào khoảng 1-2 tuần. Thu n
F3;i n
E0;ng ko thể ra sớm hơn được v
EC; bố mẹ n
E0;ng ở qu
EA; cũng rất mong muốn đợi n
E0;ng. Thanh ko thể
ED;ch kỷ, bởi v
EC; thời gian Thu v
E0; Thanh ở gần nhau nhiều hơn hẳn thời gian Thu được ở gần bố mẹ.Thanh lại để điện như vậy cả đ
EA;m, nhưng cậu ko ngủ. Cậu nằm thu m
EC;nh v
E0;o một g
F3;c. Một tiếng động nhỏ cũng khiến tim cậu đập như muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Đ
F4;i l
FA;c cậu muốn nh
EC;n qua khe cửa về ph
ED;a căn ph
F2;ng trống, nhưng cậu ko đủ can đảm. Cậu sợ lại phải nh
EC;n thấy những h
EC;nh ảnh ma qu
E1;i, sợ giai điệu những b
E0;i h
E1;t mặc d
F9; l
FA;c n
E0;y, vào bụng cậu đang lẩm nhẩm lại ch
ED;nh lời b
E0;i h
E1;t cậu vừa nghe được. "Em ở b
EA;n t
F4;i như một c
E2;u chuyện cổ Một b
F3;ng hồng vào tập truyện Li
EA;u Trai V
E0; t
F4;i sẽ xa em một sớm ng
E0;y Biết đ
E2;u sẽ kh
F4;ng một lời từ biệt". N
F3; cuốn h
FA;t đến kỳ lạ khiến cho Thanh mặc d
F9; đang ở vào t
E2;m trạng sợ h
E3;i đến tột c
F9;ng cũng ko thể n
E0;o qu
EA;n được. Cậu c
F3; cảm gi
E1;c l
E0; đọc n
F3; l
EA;n cậu bớt căng thẳng hơn mặc d
F9; nhớ đến n
F3; tức l
E0; nhớ đến những h
EC;nh ảnh qu
E1;i đản vừa rồi.Đ
EA;m ấy ko c
F3; th
EA;m chuyện g
EC; xảy ra, nhưng Thanh ko ngủ được. Cậu thức trắng, v
E0; mang đến đến s
E1;ng, cậu mệt mỏi đến mức gần như ngất đi. Cậu gọi điện đến t
F2;a soạn xin nghỉ v
E0; nhắm mắt lại ngủ một giấc d
E0;i.Ba ng
E0;y tiếp theo, Thu vẫn chưa ra. N
E0;ng thường xuy
EA;n nhắn tin mang lại cậu, nhưng điều đ
F3; h
EC;nh như chỉ c
E0;ng l
E0;m Thanh nhớ Thu hơn m
E0; th
F4;i. Trong 3 ng
E0;y ko c
F3; chuyện g
EC; xảy ra nhưng Thanh lu
F4;n bị căng thẳng thần kinh. Cậu nhẩm đến thuộc như ch
E1;o chảy giai điệu v
E0; lời của tất cả c
E1;c b
E0;i h
E1;t thầm ma qu
E1;i m
E0; cậu nghe được. Cậu ko thể hiểu nổi tại sao ch
FA;ng quyến rũ cậu đến mức như vậy. Vào đầu Thanh đưa ra h
E0;ng vạn c
E2;u hỏi m
E0; cậu ko biết phải trả lời ra sao. Ai l
E0; t
E1;c giả những b
E0;i h
E1;t? Liệu những g
EC; cậu thấy c
F3; phải l
E0; ảo gi
E1;c? Nếu l
E0; ảo gi
E1;c, th
EC; giải th
ED;ch ra sao về những b
E0;i h
E1;t ? tuyệt những b
E0;i h
E1;t ấy cũng vì ch
ED;nh cậu l
E0; t
E1;c giả, ch
ED;nh cậu s
E1;ng t
E1;c ra vào v
F4; thức l
FA;c gặp ảo gi
E1;c m
E0; cậu ko biết? Lẽ n
E0;o cậu c
F3; những khả năng s
E1;ng t
E1;c tiềm t
E0;ng m
E0; cậu ko
FD; thức được? Những trường hợp n
E0;y trong lịch sử ko phải l
E0; hiếm, nhưng cậu mới chỉ nghe người ta giải to
E1;n, t
EC;m
FD; tưởng, ph
E1;t minh... Trong những giấc mơ m
E0; th
F4;i, chứ vào l
FA;c thức như cậu th
EC; chưa nghe n
F3;i bao giờ. Tốt những l
FA;c nh
EC;n thấy h
EC;nh ảnh ma qu
E1;i, l
E0; l
FA;c cậu đang ngủ, cậu mộng du? Giả thuyết n
E0;y cũng ko thuyết phục cậu lắm, bởi v
EC; những h
EC;nh ảnh, những hồi ức về l
FA;c ấy thực đến mức cậu ko thể n
E0;o nghĩ đấy l
E0; mộng mị.Những đ
EA;m d
E0;i ko ngủ được, Thanh lang thang tr
EA;n mạng, cậu v
E0;o c
E1;c diễn đ
E0;n lớn chuy
EA;n n
F3;i về ma quỷ để tham khảo muốn t
EC;m được một trường hợp giống m
EC;nh. Thế nhưng cậu cấp tốc ch
F3;ng nhận ra l
E0; c
E1;c c
E2;u truyện được thành viên của c
E1;c diễn đ
E0;n post l
EA;n đa phần l
E0; truyện hư cấu, có t
ED;nh chất r
F9;ng rợn, k
ED;ch th
ED;ch tr
ED; tưởng tượng, dọa người kh
E1;c l
E0; ch
ED;nh. N
F3; v
F4; t
EC;nh l
E0;m đến cậu tưởng tượng nhiều hơn, v
E0; bởi đ
F3;, cảm thấy sợ hơn. Những nhỏ ma m
E0; cậu lu
F4;n tưởng tượng đang ở sau lưng m
EC;nh kể từ h
F4;m gặp b
F3;ng đen tr
EA;n m
E1;i nh
E0;, giờ đ
E2;y c
F3; th
EA;m rất nhiều h
EC;nh dạng m
E0; cậu thu thập được 3 h
F4;m nay tr
EA;n c
E1;c forum. N
E0;o l
E0; ma chết tr
F4;i, ma nữ đứng giữa đường, ma ko ch
E2;n, ma chỉ trỏ, ma tr
E2;u treo tr
EA;n c
E0;nh c
E2;y, ma đi nhờ x
ED;ch l
F4;, ma đ
F3;i... đến c
E1;c loại qu
E1;i th
FA; đầu ch
F3; m
EC;nh cọp, qu
E1;i bầu ăn thịt người... Ko ngừng được cậu nhập v
E0;o bộ nhớ.Ch
E1;n nản, Thanh tắt m
E1;y t
ED;nh v
E0; đi ngủ. Vào giấc ngủ, Thanh lại thấy căn ph
F2;ng trống, thấy tr
E1;i tim hoa hồng, thấy 2 d
E2;y th
F2;ng lọng v
E0; thấy x
E1;c c
F4; g
E1;i treo tr
EA;n chiếc th
F2;ng lọng b
EA;n tr
E1;i. Nhưng lần n
E0;y, x
E1;c c
F4; g
E1;i đong đưa, v
E0; n
F3; tảo lại từ từ, đối mặt với cậu. Đầu c
F4; g
E1;i gục xuống tr
EA;n sợi d
E2;y, m
E1;i t
F3;c d
E0;i x
F5;a xuống bít lấp một phần khu
F4;n mặt. Bất chợt c
F4; ta ngẩng mặt l
EA;n v
E0; ngo
E1;c miệng cười với Thanh.Thật khủng khiếp!!!Lại l
E0; khu
F4;n mặt của Lai, anh ch
E0;ng văn ph
F2;ng ch
ED;nh phủ. Lần n
E0;y mặt anh ta trắng bệch như thạch cao, đ
F4;i mắt vẫn trắng d
E3; ko tr
F2;ng v
E0; c
E1;i miệng bỏ ra ch
ED;t những chiếc răng nhọn, đen như tua bồ kết. C
E1;i x
E1;c vẫn thế, vẫn lơ lửng đong đưa, 2 b
E0;n tay rũ xuống, chỉ duy c
F3; c
E1;i đầu v
E0; khu
F4;n mặt, khu
F4;n mặt của Lai tr
EA;n c
E1;i th
E2;n x
E1;c bất động ấy lại cực kỳ sống động v
E0; ma quỷ. Chiếc đầu ng
F3; nghi
EA;ng, l
FA;c lắc, rồi đ
F4;i mắt ko tr
F2;ng ấy đ
E1; l
F4;ng nheo với Thanh, c
E1;i miệng đầy răng m
ED;m lại v
E0; chu ra như muốn gửi mang đến cậu một nụ h
F4;n gi
F3;, rồi n
F3; lại ngo
E1;c ra, l
E8; lưỡi như tr
EA;u ngươi cậu. Rồi cả sợi d
E2;y di chuyển, c
E1;i x
E1;c di chuyển, c
E1;i đầu di chuyển, n
F3; tiến nhanh lao về ph
ED;a Thanh v
E0; c
E1;i x
E1;c rơi bịch xuống, đ
E8; l
EA;n người cậu...Thanh giật m
EC;nh tỉnh giấc, người cậu đầm đ
EC;a mồ h
F4;i. Liệu cậu c
F3; thể chịu đựng được bao l
E2;u trước những chuyện n
E0;y đ
E2;y? Đột nhi
EA;n, Thanh nảy ra 1
FD; nghĩ, cậu đến b
E0;n l
E0;m việc bật m
E1;y t
ED;nh c
F9;ng tr
EC;nh duyệt website Firefox l
EA;n.Cậu tróc nã cập Google, đ
E1;nh d
F2;ng chữ "Gi
F3; lạnh đ
EA;m h
E8; mắt đ
E3; cay" v
E0; enter. Ko c
F3; kết quả n
E0;o tương th
ED;ch, Google gợi
FD; cậu t
EC;m cụm từ n
E0;y m
E0; ko c
F3; dấu ngoặc k
E9;p. Thanh tiếp tục t
EC;m kiếm với c
E1;c cụm từ của 2 b
E0;i h
E1;t cậu nghe được l
FA;c đầu:"Gi
F3; lạnh đ
EA;m h
E8; mắt đ
E3; cay Bơ vơ một c
F5;i n
E0;o ai hay L
F2;ng với một nỗi niềm u uẩn Chờ mong người m
E3;i, ai c
F3; hay""Nếu anh l
E0; c
E1;nh diều Em sẽ l
E0; sợi chỉ V
EC; nếu ko c
F3; chỉ Diều sẽ chẳng d
E1;m cất cánh đ
E2;u"V
F4;
ED;ch, d
F9; cậu t
EC;m kiếm theo kiểu g
EC; đi nữa cũng ko c
F3; 1 kết quả n
E0;o tương th
ED;ch. Cậu bắt đầu tin v
E0;o giả thuyết những b
E0;i h
E1;t n
E0;y vày ch
ED;nh cậu s
E1;ng t
E1;c vào l
FA;c mộng du, hoặc l
E0; những b
F3;ng ma tê ho
E0;n to
E0;n c
F3; thật. Ch
E1;n nản, Thanh g
F5; như một c
E1;i m
E1;y cụm từ "Em ở b
EA;n t
F4;i như một c
E2;u chuyện cổ" v
E0;o hộp t
EC;m kiếm v
E0; enter. Kết quả hiện ra khiến cậu ko thể n
E0;o tin nổi. Kh
F4;ng như 2 b
E0;i thơ trước, bộ m
E1;y t
EC;m kiếm của Google đ
E3; trả về một số kết quả với link trang website cụ thể c
F3; cụm từ n
E0;y v
E0; cả những cụm từ tiếp theo của b
E0;i h
E1;t. Click v
E0;o links ở tức thì đầu, Thanh thấy hiện ra một b
E0;i thơ kh
E1; d
E0;i trong đ
F3; bao gồm cả đoạn b
E0;i h
E1;t m
E0; cậu biết. Tựa đề của b
E0;i thơ n
E0;y l
E0; "Một cơn mưa buồn" v
E0; t
E1;c giả l
E0; c
F3; b
FA;t danh "G
F3;c Nh
EC;n".G
F3;c Nh
EC;n l
E0; ai? Anh ta l
E0;m b
E0;i thơ n
E0;y khi n
E0;o, v
E0; ở đ
E2;u? Thanh g
F5; v
E0;o Google từ "G
F3;c Nh
EC;n", nhưng kết quả trả về qu
E1; nhiều v
E0; ko đưa đến một c
E1; nh
E2;n cụ thể n
E0;o cả. Bởi v
EC; "G
F3;c Nh
EC;n" l
E0; một t
ED;nh từ kh
E1; phổ biến n
EA;n dễ hiểu l
E0; c
F3; đến h
E0;ng triệu kết quả li
EA;n quan liêu đến từ n
E0;y. Thanh gh
E9;p 2 cụm từ "G
F3;c Nh
EC;n", "Một cơn mưa buồn" v
E0;o v
E0; tiếp tục ra lệnh cho Google t
EC;m kiếm. Kết quả thu được ho
E0;n to
E0;n l
E0;m h
E0;i l
F2;ng Thanh. Cậu đ
E3; c
F3; th
F4;ng tin về bé người n
E0;y.
A0;
Mới cập nhật Mới Được Đẩy Truyện Mới dứt