Lương Nặc bị vú Hà lôi đi, chẳng kịpsúc miệng giỏi trang điểm gì cả, sau sống lưng thì đầy những vết sẹo, quần áothì bị đánh rách rưới tơi tả, thiết yếu mặc được những bộ đồ quần áo bó gần kề người,chỉ có thể khoác một loại áo choàng dày nặng nề đê bao gồm tình bịt lấp đinhững dấu thương đỏ tấy sau lưng, nhìn cô thật xứng đáng thương.Chú Trương là tài xế của Bắc Minh Dục, tất cả chút cảm thương cô ngay lập tức hỏi: “Thiếu phu nhân, cô vẫn ổn định chứ?”“Ra khỏi nhà Bắc Minh, tôi không thể là thiếu hụt phu nhân nữa rồi.” Lương Nặctrong lòng thấy gồm chút hi vọng, lau đa số giọt nước mắt còn sót lạitrên khuôn mặt: “chú về đưa lời góp tôi cho thiếu gia là tôi cảm ơn, nếu không phải anh ta kịp thời bảo chú đưa tôi về nhà, tôi chắc chắn sẽ tiếp tục bị đánh”Chú Trương không ngờ cô bị đánh đến cả như vậy mà lại vẫn rất hòa nhã, chú chủ cười.“Được, tôi một mực sẽ gửi lời.”Ngôi nhà biệt thự cổ được thành lập ở sống lưng chừng núi, trường đoản cú cánh cổng sắt ra đi láixe ko lâu là có thể nhìn thấy vườn của khu vực biệt thự, đi được nửađường, bỗng nhiên chú Trương có smartphone gọi đến.Sau khi xong xuôi cuộc gọi, chú Trương liền tất cả chút ngập ngừng nhìn cô: “Xin lỗi thiếu phu nhân, tất cả thể...sẽ không có cách nào để lấy cô về công ty được nữa rồi.”“Tại sao?” Lương Nặc nhìn người lái xe xe đầy vẻ hoài nghi.Chú Trương sốt ruột nói: “Thiếu gia nói....vết thương của cô ấy cũng khôngphải vượt nghiêm trọng, do thế...bỏ cô lại thân đường, nhằm cô tự đi về nhà chúng ta Lương.”Lương Nặc tròn xoe nhị mắt, trung ương trạng cô từ bây giờ đi trường đoản cú khóhiểu tới kinh ngạc và cuối cùng là cảm thấy phẫn nộ.Sau khi bước xuống xe, Lương Nặc không ngừng nguyền rủa Bắc Minh Dục
Đồ khốn nạn
Đồ đểu cáng*Khi cơ mà Lương Nặc về tới đơn vị thì thân thể sẽ mệt lử chảy rời, Lương phu nhânthì vẫn đi đánh bài, cô sẽ quen cùng với cảnh này rồi, lập tức để bạn giúpviệc sẵn sàng bữa sáng, kế tiếp cô nạp năng lượng ngốn nghiến như hổ đói rồi lập tứclên chõng ngủ như chết.Người góp việc niềm nở hỏi han cô cô cũng không thèm trả lời.Tối đến, Lương phu nhân mới về nhà, nhìn bộ dạng thì chắc là bị thua kém khôngít, Lương phu nhân bạn dạng tính yêu thích cờ bạc tình nhưng các lần đánh phần đa thua,nếu chưa phải nhà họ Lương có chỗ dựa là tập đoàn lớn Bác Thụy thì tất cả lẽnhà bọn họ Lương đã lose sạch không còn rồi.“Phu nhân, cô hai...cô nhì về rồi ạ.” bạn giúp việc nói.Lương phu nhânkinh ngạc nhìn lên chống Lương Nặc trên tầng hai: “Cái gì? Sao lại về?”“Tôi cũng không rõ, phu nhân vừa đi ra bên ngoài không thọ thì cô ha vẫn đem hành lí trở về rồi ạ.”Lương phu nhân lên lầu gõ cửa ngõ phòng Lương Nặc, Lương Nặc uể oải trả lời bằngmột thứ âm nhạc nghe ko rõ, cô liền bỏ chăn xuống chóng ra mở cửa,bước bên trên tấm thảm dày mà cảm xúc đầu nặng trĩu trĩu, chân thì mỏi rụng rời, cô mơ hồ cảm thấy bên cạnh đó hôm qua cô bị ốm vậy.“Mẹ.”“Còn biết call tôi là bà bầu à?” Lương phu nhân nhìn tư trang của cô, lạnh nhạtnói: “Hôm nay bắt đầu là ngày trước tiên về làm cho dâu đơn vị Bắc Minh, sao lại đãcó thể về nhà bà bầu đẻ thế này, ai mang đến con hành động tùy hứng cố hả? Thudọn vật đạc, trở lại nhà Bắc Minh ngay!”Lương Nặc chần chờ nên phân tích và lý giải thế nào về việc mình không còn trinhtiết, lại còn bị nhà Bắc minh đánh đuổi thoát ra khỏi nhà, cô chỉ rất có thể tìmcách nói dối.“Con..con lưu giữ mẹ, nhớ đơn vị mình, vì vậy mới về.”“Hồ đồ!” thái độ Lương phu nhân kiên quyết: “Nhớ mẹ thì cũng nên đợi tớingày lại mặt bắt đầu về rồi đem con rể về gặp gỡ mẹ, cho lúc đó còn rất có thể ởnhà thêm vài ba hôm, bây chừ về nạm này còn ra thể thống gì nữa? Ngườikhông biết lại tưởng bác Văn dạy con gái không ra gì, đến cái quy tắcđơn giản thay này nhưng cũng không hiểu!” quay về nhà Bắc Minh?
Cô thực thụ không muốn quay trở về nơi đó!“Mẹ...” Lương Nặc nũng nịu kéo tay Lương phu nhân, chóng vánh giải thích: “Thực ra con, con... Bắc Minh Dục để con về!”“Tại sao?” Lương phu nhân trợn góc nhìn cô, khó tính hỏi: “Lẽ làm sao mày lạigây ra chuyện gì à? Nói trước là 1 trong tỷ tiền thách cưới tao đã tiêu hếtrồi, mang đến giờ một đồng cũng không còn đâu nhé, nếu mà nhà Bắc Minh bao gồm đòi lại chi phí là tao không có đâu đấy!”“Con chẳng có tác dụng sai gì cả....” Lương Nặc cúi đầu nói giọng nhi nhí.Chuyện mà lại cô bị cưỡng bách trong niềm mơ ước nói ra chỉ sợ có tác dụng trò cười, Lương phu nhân chắc chắn là sẽ hoài nghi và yêu thương xót cô, nhưng sẽ nói cô đã làm cho bạihoại nằn nì nếp gia phong.Nhưng. Cô không cho là tới một điều là...

Bạn đang xem: 1001 đêm tân hôn


Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bạn dạng thân liên tục cho tới khi đạt tới mức đỉnh cao nhất của toàn thể thể giới này
Võ Luyện Đỉnh Phong - sinh sống trong nghịch cảnh, cải tiến và phát triển trong xuất xắc địa, bất khuất không vứt cuộc, mới hoàn toàn có thể phá đổ vỡ được rất đạo của võ thuật!
Toàn Chức Pháp Sư: Ngủ một giấc dậy, quả đât của Mạc Phàm đã trở thành thế giới ma pháp với tương đối đầy đủ yêu ma nhăm nhe tàn sát con tín đồ
Kiếp trước bị song tra phái mạnh tiện cô bé hãm hại cho chết, sinh sống lại trong tuổi 20, kế hoạch trả thù của cô ấy bắt đầu, cũng không bỏ lỡ định mệnh đời bản thân nữa!
Truyện Full - Đọc truyện online, phát âm truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những cỗ truyện mới thuộc các thể loại rực rỡ như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một giải pháp nhanh nhất. Cung ứng mọi thứ như di động và máy tính bảng.

Với mỗi cặp vk chồng, đêm tân hôn nhằm lại các kỷ niệm đáng nhớ, xứng đáng trân trọng do đó là buổi tối trước tiên đôi trẻ ở cùng cả nhà với danh nghĩa vợ chồng chính thức.

***

Đêm tân hôn của cửa hàng chúng tôi không lãng mạn với đẹp như trong phim tuy thế đầy kỷ niệm mà lại mỗi lần nhắc đến là cả hai vợ ck đều cười cợt mãi.

Hai vợ ông chồng chúng tôi bằng tuổi buộc phải cách thì thầm rất trẻ con, rất có thể gọi là nhí nhố. Trải trải qua nhiều vui buồn, giận hờn, chúng tôi cưới nhau trong tuổi 27 vào một trong những buổi chiều se giá buốt do ảnh hưởng của đợt rét thiếu phụ Bân.

*

Cả ngày hôm đó, tôi dành hết thời gian từ sáng trong nhà phụ cơm nước vị họ hàng trong quê đến từ sớm. Dọn dẹp kết thúc bữa trưa thì lo đi trang điểm nhằm chiều đến vị trí tổ chức cưới ở khách sạn. Tiệc cưới mời khách dịp 5h chiều và đến khoảng 8h tối thì tân khách ra về hết. Thú thực, dịp đó tôi vừa đói vừa mệt, miệng thì mỏi vị cười nhiều. ông xã tôi bị mấy người các bạn chúc rượu bắt buộc mặt đỏ tưng bừng, cười như nhặt được tiền, thủ thỉ vào tai tôi:

- bọn chúng nó bảo buổi tối nay về ghi nhớ tắt điện thoại thông minh không thì chẳng "làm ăn" gì được đâu.

Tôi liếc với cấu yêu ông chồng một cái. Bà bầu tôi gói vội vàng ít súp khai vị cùng thức ăn ở mấy mâm dự phòng mà khách không cho tới dự được đưa cho cái đó tôi, bảo:

- những con về ngủ sớm đi, còn sót lại ở đây chị em và mọi người lo.

Chúng tôi lên xe taxi về nhà, luôn luôn nhớ ôm theo mấy hộp quà tặng trong đám cưới và thùng chi phí mừng. Tổ ấm của chúng tôi là căn nhà thuê nho nhỏ tuổi với mẫu giường cưới tất cả bộ ga gối màu hồng tôi ham mê nhất.

Về mang lại nhà, nạp năng lượng vội ít thức ăn uống mẹ gói mang lại rồi ck tôi tranh thủ đi tắm, trong những khi tôi gỡ hoa, kẹp ghim cài đặt tóc. Tôi mở tủ, lấy cỗ váy ngủ lụa mà trước đó phân vân mãi tôi mới dám mua, mong muốn mặc lên sẽ hấp dẫn ông xã hơn. Rửa mặt xong, vừa bước thoát khỏi phòng tắm, sẽ lấy khăn lau tóc vẫn nghe tiếng ông chồng gọi đầy tình cảm:

- vợ yêu ơi, nhanh lên, thọ thế.

- trường đoản cú từ, chờ em tí, đã lau tóc đến khô.

- nhanh lên, anh lo ngại lắm rồi – ông xã tôi lại giục.

Lúc đó, tôi vừa hạnh phúc, vừa khá xấu hổ, trường đoản cú nhủ: "Mệt thế ngoài ra cứ đòi... Nhanh. Tê mê hố phân phát sợ", rồi tự cười cợt một mình, nghĩ ông chồng mà thấy bản thân trong cỗ váy ngủ này vững chắc mê lắm đây.

Tôi nhẹ nhàng lao vào chỗ chóng ngủ, định làm ông chồng bất ngờ. Kéo tấm màn đậy ra, tôi "chết đứng như từ bỏ Hải", té ra tôi bắt đầu là người bất ngờ: ck tôi đã ngồi thu lu, một tay rứa quyển sổ, một tay cố gắng cái bút bi, kề bên là một đống to... Phong phân bì tiền mừng.

Tôi hiểu ngay té ra nãy giờ đồng hồ tôi suy nghĩ oan mang đến chồng, đắc chí vỗ vai ông chồng nói to:

- Trời, anh chỉ được mẫu hiểu ý em, em cũng khiếp sợ lắm rồi. Loại việc đặc biệt quan trọng cả đời anh à.

- Anh mà không hiểu em thì ai hiểu. Hiện thời phân công quá trình đi, em thích làm cho gì?

- Anh ghi đi, để em tách phong so bì kiểm chi phí cho, em thích đếm chi phí lắm.

Xem thêm: Di Tích Lịch Sử Căn Cứ Khu Di Tich Lich Su Chiến Khu D Vĩnh Cửu, Đồng Nai

- Đồng ý.

Thế là đêm tân hôn, công ty chúng tôi chỉ kiểm, đếm chi phí mừng. ông chồng tôi gồm nhiệm vụ khắc ghi danh sách để sau này còn biết cơ mà đi mừng lại. Tôi thì vừa tách bóc phong bì, vừa đếm với đọc to cho ck tên ai, mừng bao nhiêu. Mãi mang đến hơn 12h đêm mới xong, kỳ quái là tôi không thấy mệt hay bi tráng ngủ lúc làm công việc này, thế mới hay chứ.

Sau khi kiểm xong, tôi và ông xã cùng nhau tính: mai hai đứa mình còn buộc phải mang tiền đi trả tiệc ở khách sạn với lấy minh chứng thư về, trả tiền chụp hình ảnh cưới, mướn áo cưới, hoa cưới không đủ lại... Cùng cả tiền rửa ảnh chụp tại đám cưới hôm nay nữa. Vốn là một trong những kế toán, việc phẳng phiu thu đưa ra tôi làm cho khá nhanh, công dụng cuối cùng thật bất ngờ, tôi hét lên:

- chồng ơi, vẫn còn đó thừa ra ngay sát chục triệu anh à!

- thiệt không? vậy là lãi hả em?– ck tôi hỏi như vẫn tồn tại nghi ngờ.

- Lãi chứ, em tính không còn rồi. đam mê quá, nạm này yêu cầu cưới thêm vài đợt nữa anh à!

Chồng tôi gõ đầu tôi một cái:

- Huyên thuyên, tính lấy tín đồ khác nữa à? Đánh cho một cái bây giờ.

- Hi hi, đâu có, em nghịch thôi. Cơ mà tiền quá ra, anh tính làm gì?

- mình đi nghỉ ngơi trăng mật nhé, đến vợ đi chơi vui chứ đợt vừa rồi lo đủ thứ cho đám hỏi hai đứa, khổ thân.

- Thôi anh à, mình còn nặng nề khăn, đi trăng mật làm cho gì. Ở đâu tất cả anh, ở chính là mật rồi – Vừa nói, tôi vừa ôm hôn ông xã một cái.

- Tùy vợ.

Chồng xoa đầu tôi, ánh nhìn đầy yêu thương. Tôi biết, anh ý muốn cho tôi một cuộc sống thường ngày đầy đủ bao gồm cả vật hóa học và ý thức nhưng cuộc sống thường ngày còn nhiều khó khăn, không phải như mong muốn.

*

- chồng ạ, tiền thừa đó, em mong mua một chiếc tủ lạnh và bình lạnh lạnh, chứ mùa đông, mỗi lần tắm cứ yêu cầu đun nước nóng, mất thời gian lắm anh à. Coi như chính là quà cưới, mình làm kỷ niệm luôn.

- Ừ, tuy vậy anh nghĩ sở hữu tủ rét sau đi, mình đi vắng ngắt suốt, chưa bắt buộc vội. Sở hữu cho vợ cái máy giặt, để bà xã đỡ vất vả giặt tay, anh yêu mến lắm.

Nghe ông chồng nói vậy, tôi niềm hạnh phúc và cảm đụng lắm. Khi chúng tôi xong câu chuyện cũng rộng 1h sáng. Hai đứa ngáp rõ to rồi ôm nhau ngủ... "chay", trực tiếp giấc sau một ngày bận rộn.

Có thể mọi tín đồ biết chuyện trong tối tân hôn, cửa hàng chúng tôi chỉ mải đếm tiền, mải xem xét tiền mừng cưới vượt ra nên mua gì, đang nghĩ cửa hàng chúng tôi thật thực dụng, thật say mê tiền. Tuy thế đó là thực tiễn của chúng tôi, vì cuộc sống đời thường còn các khó khăn, chúng tôi cưới nhau với nhì bàn tay trắng, cùng nhau chia sẻ, chăm sóc cho mái ấm của chính bản thân mình từ rất nhiều vật dụng thiết yếu. Tuy thế tôi hạnh phúc và cho rằng đó là lưu niệm vui nhất nhưng mà vợ chồng chúng tôi bên nhau trải qua.

Sau này, khi bao gồm con tôi đã kể cho bé nghe, bố mẹ chúng cưới nhau không có tuần trăng mật, đêm tân hôn chỉ gói gọn trong nhì chữ "đếm tiền". Tuy nhiên ẩn trong đó là việc quan tâm, chia sẻ và thông cảm mang lại nhau.

Và tôi cũng đã đố rất nhiều người khác: vấn đề gì gồm hai từ, bước đầu bằng chữ "đ" mà những đôi vợ ông xã trẻ thường hay làm sau khi cưới nhau. Hầu như ai ai cũng trả lời là: "động phòng" nhưng giải đáp của tôi là "đếm tiền". Người nào cũng cười vui vẻ với bảo: "Chí lý, chí lý".