Văn Cổ Long bao gồm cái say cực kỳ lạ, một chút lãng bảng sầu, một chút đẹp đầy hoa mỹ, một ít vấn vương và có lẽ cũng những niềm nối tiếc. Tôi cảm tưởng đọc văn Cổ Long vào một ngày mưa gió thật nhẹ, lòng bạn cũng sẽ hoang hoải một nổi buồn nhẹ dịu với khu đất trời thì có lẽ ta càng thấm rộng nỗi rộng lớn trong sản phẩm của ông.

Bạn đang xem: Phó hồng tuyết yêu ai

Với Phó Hồng Tuyết trong Biên Thành hào hoa tôi cảm được không ít cái ai oán đè nén, cảm xúc muốn bùng phát để phá vỡ đi trong hận thù tích tụ dẫu vậy để cuối cùng chỉ từ là giờ thở nhiều năm ảo não của một trong tâm thức trống trống rỗng thê lương.

Phó Hồng Tuyết – Cô tịch, bi ai

Sau ít lần phát âm đi đọc lại Biên Thành hào hoa tôi chợt nhận thấy trong 50 chương truyện Hồng Tuyết chỉ mỉm cười hai lần với nhì người đặc trưng nhất của cuộc đời chàng– nụ cười với không thiếu thốn niềm thong thả trong tâm, niềm vui đúng nghĩa của niềm vui

Phó Hồng Tuyết chợt dừng chân, ngưng ánh mắt nhìn Diệp Khai, rồi gằn từng tiếng:

-Có nên là các hạ chăng?

Diệp Khai cũng dừng chân, rồi từ từ thốt:

-Câu đó, xứng đáng lẽ phải chính bới hạ hỏi! tất cả phải là những hạ chăng?

Hai người cùng đứng lại, cùng nhìn nhau, bất thình lình cùng cười.

Diệp Khai thốt:

-Lần thứ nhất, tại hạ thấy những hạ cười

Trích Biên Thành lãng tử, Cổ Long

Một nụ cười đối với Hồng Tuyết cũng thiệt quá khó khăn, do ngay từ thủa còn là một trong hài nhi nam nhi đã được rót vào trái tim rằng chàng tồn tại đâu chỉ để sống, đàn ông tồn trên chỉ nhằm trả thù. Sống nghĩa là được vui, được cười, thừa hưởng những đặc quyền của một con người. Trả thù tức thị đích mang đến chỉ tất cả máu cùng tử vong. Con đường đó không phải là quý ông chọn, chẳng ai ước muốn chọn con đường giết người, tuyến đường của đơn độc và tĩnh mịch.

Nhưng này lại là con phố duy duy nhất trong cuộc đời mười chín năm vừa qua của chàng. Bạch Phụng phu nhân đã dắt Phó Hồng Tuyết đi gần như bước đầu tiên trên con đường đó lúc chàng bắt đầu chỉ là một tờ giấy white tinh thân cõi đời. Để rồi trong cả mười chín năm trung khu hồn Phó Hồng Tuyết được đắp lên vì chưng lòng thù hận và ý chí trả thù. Cùng với chàng, người cha Bạch Thiên Vũ tuy chưa từng một lần gặp mặt mặt như đã là niềm từ hào, là một trong những sự thần tượng về một vị nhân vật hào hiệp như bất kể người nhỏ nào đối với cha mình. Bạch Thiên Vũ được Hoa Bạch Phụng vẽ lên trong trái tim, khối óc của Phó Hồng Tuyết là một trong những môn công ty của Thần Đao môn vang danh thiên hạ, là bậc kỳ tài trong võ lâm, là tín đồ quang minh bao gồm đại. Bởi vậy mọi kẻ đã tàn giáp cả gia đình Bạch Thiên Vũ là những kẻ hoàn toàn không xứng đáng sống.

Để trở nên thần phục thù trong mong ước của chàng, trong thôi thúc của bà mẹ chàng thì mười tám năm rèn luyện, mười tám năm nung nấu bếp quyết trung ương trả thù, hẳn chưa một giây phút nào cánh mày râu được bình yên. Bình yên cả trong tâm hồn và thể xác. Phó Hồng Tuyết chọn cho mình nhỏ đường trả thù chông sợi nhất, âu sầu nhất.

Tiêu Biệt Ly bảo rằng đao của đàn ông vốn là đao ma, tuy nhiên chỉ số đông con fan mang đao gồm tâm ma thì đao mới có thể thành đao ma. Khi chàng bước đi ra giang hồ nước với trái tim chìm sâu trong thù hận, tâm đại trượng phu đã thực lòng ma rồi.

Nhưng tuyến đường mà Phó Hồng Tuyết bước tiến lúc này, con phố mà mười tám năm đổ băn khoăn bao nhiêu âu sầu và khổ sở, tuyến phố của thần trả thù lại là chuỗi bi kịch tiếp nhiều năm của cuộc đời chàng.

Khi cách đi có lẽ Phó Hồng Tuyết đã trung ương niệm giết mổ người, nhưng mà giết phần lớn ai: Mã không Quần và hầu như kẻ còn tồn tại sau trận kịch chiến trên Mai Hoa Am năm đó. Chàng mong mỏi tự tay đâm yếu đao vào tim họ, nhằm họ nhận biết tội lỗi năm xưa đó to con đến nấc nào. Quý ông chỉ mong mỏi thanh đao của hắn dùng làm báo thù, nuốm nhưng…

-Công Tôn Đoạn kẻ chết thứ nhất dưới tay nam nhi cũng chỉ cần nô tài của mặt trận năm xưa, hắn ko nằm trong danh sách báo hận của chàng. Lý do bạt đao: hắn buông lời vũ nhục Thúy Bình

-Viên Thu Vân hóa ra lại chẳng nên là kẻ xuất hiện trong chết choc của Bạch Thiên Vũ, hóa ra hắn chỉ là một trong người đồng đội tốt trên giang hồ . Lý do bạt đao: giết thịt nhầm

-Tiết Đại Hán kẻ mà nam giới hằng tưởng rất có thể thành đồng đội trong thời điểm cực khổ nhất của chàng, kẻ chàng vốn không thích giết, đại trượng phu không khi nào giết bởi hữu. Tại sao bạt đao: giết thịt kẻ ao ước hại mình

-Quách oai nghiêm kẻ sẽ đem cả gia tộc ra nhằm ép buộc chàng phải giết người. Khi nam giới không nỡ ra tay, chàng không thích ra tay thì các kẻ làm việc trong nhẵn tối, cả Quách oai phong lẫn toàn thể gia đình hắn nghiền chàng, đổ oan mang lại chàng khiến chàng buộc phải ra tay. Lý do bạt đao: Oan ức, không giết fan thì bạn giết mình

-Tiết Võ kẻ nằm trong danh sách của chàng, kẻ chấp thuận đã tham gia trong đêm đầy máu kia nhưng nam nhi lại cảm nhận một câu “Bạch Thiên Vũ không là 1 trong những con bạn đáng giá bé người” và bao gồm chàng cũng không có tác dụng được cái câu hỏi báo cừu phục hận bởi vì Tiết Võ đang tự liền kề với một nụ cười. Hắn cười sự mù quáng vào hận thù của Phó Hồng Tuyết hay mỉm cười rằng hắn đã không cho kẻ trả thù được báo oán hay hắn cười vày hắn không hối hận hận việc làm năm xưa

-Mã không Quần kẻ mà lại chàng ao ước giết nhất, kẻ xứng đáng giết nhất, kẻ mà con trai biết không khi nào có thể giết thịt nhầm, cho dù cho lúc này lão gồm ngu ngơ không biết gì nhưng tuyến phố chàng đi đã vô số đớn đau và rán hận chất ông xã thêm nhằm đến dòng đích này rồi. Vày vậy đại trượng phu vẫn mong muốn giết, cánh mày râu vẫn nên giết. Giết đến mười tám năm nung nấu, đớn đau, giết cho chặng đường đau khổ, hận rán vừa qua,chàng buộc phải bạt đao. Tuy vậy rồi hóa ra cả cuộc đời Phó Hồng Tuyết biến đổi vô nghĩa, chàng đã bị đặt nhầm vào tuyến phố của kẻ khác. Ai trả cho phái mạnh mười chín năm đau khổ, ai trả đến chàng cuộc sống tự tại an vui, ai trả cho đấng mày râu máu, nước mắt với đớn nhức của mười chín năm qua.

Hắn sinh sống giữa biển người, mà lại hắn trọn vẹn cô đơn. Màn đêm đậy xuống dày hơn, Phó Hồng Tuyết bước vào trong ấy. Bóng hình của hắn hài hòa thành một màu đen.

Mặt đất buổi tối sầm. Con phố trước mắt của hắn tối sầm.

Phó Hồng Tuyết – con người dịu dàng êm ả

Thật khó hoàn toàn có thể nhận ra con bạn dịu dàng, nồng nhiệt có chút yếu đuối lòng trong nhẵn hình cô tịch, giá lạnh mà Phó Hồng Tuyết luôn luôn thể hiện. Tuy nhiên tôi cứ nhớ mãi hình hình ảnh khoảng tương khắc Phó Hồng Tuyết con quay đi mặc nghe Lý Mã Hổ muốn kết giao thuộc chàng.

Lý Mã Hổ gật đầu:

-Bởi vì hiện tại ta ước ao kết giao với ngươi

Chừng như lão say. Mà tín đồ say thì không bao giờ nói lời dối trá. Phó Hồng Tuyết hốt nhiên buông đũa, thốt:

-Bữa cơm trắng này chẳng ngon chút nào

Không bi đát nhìn Lý Mã Hổ, y đứng lên, quay mình.

Y không thích ai phát hiện ra thần sắc của y khi có sự biến đổi đổi. Lý Mã Hổ nhìn lưng y. Vai y rút xuống chứng tỏ tâm tứ đang sôi động

Trích Biên Thành lãng tử, Cổ Long

Chàng vui mừng, chàng hạnh phúc khi gồm một người mong mỏi làm chúng ta với mình. Dù rằng chàng cố gắng dặn lòng trên con đường trả thù không có tương lai cánh mày râu không được có chúng ta bè, hay đàn ông cũng sợ tất cả người chúng ta phản trắc như Mã ko Quần lúc xưa, tuy thế càng nỗ lực tránh né lại càng khát khao có được. Đã là con người ai chẳng ao ước được yêu thương, càng mặc lên vẻ ngoài lạnh lùng tàn nhẫn thì sẽ càng chất chứa rất nhiều yêu thương.

Trên tuyến đường tăm tối mà nam giới tự bước tiến đó, chỉ bao gồm một fan duy độc nhất cho đàn ông niềm hi vọng về một chốn dừng chân. Hoàn toàn có thể chàng không trọn vẹn là một người bọn ông tốt so với nàng mà lại chỉ duy nhất một mình Thúy Bình nghe được gần như lời nói nữ tính nhất, nhiệt tình nhất của Phó Hồng Tuyết.

Yêu thương vô số nhưng không có bất kì ai dạy Phó Hồng Tuyết giải pháp thể hiện vì mười chín năm vừa qua điều đàn ông học đâu phải là yêu thương thương. Cùng với Thúy Bình chính là niềm đau, sự tiếc nuối cả cuộc sống Phó Hồng Tuyết.

Con đường trả thù là con đường của máu của kẻ máu lạnh, tuy vậy trái tim chàng cần thiết nào lạnh buốt như khuôn phương diện được. Phó Hồng Tuyết vốn không muốn giết người, chàng vốn không thích hận thù nhưng nam giới là đứa trẻ hình thành trong thù hận, xuất hiện chỉ để trả thù. Do những điều buồn bã giằng xé đó, không có ai chia sẻ, không có bất kì ai hiểu thấu nên bệnh tật mới giầy xéo con bạn chàng.

Phó Hồng Tuyết cứ khóc.

Đang khóc, bỗng nhiên y hét to lớn lên:

-Ta lầm. Ta sai. Đáng lẽ ta không nên sinh ra trên cõi đời này. Đáng lẽ ta không nên sống giữa vậy gian

Vậy mà quý ông vẫn cần sống, vẫn ráng sống, sống là 1 trong những lưỡi đao vung lên phá hủy kẻ thù

Phó Hồng Tuyết – Diệp Khai

Hai con tín đồ họ đáng ra vốn chẳng bao gồm một chút tương quan nào mang lại nhau cả. đúng ra Phó Hồng Tuyết hoàn toàn có thể sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ về như một kẻ thường dân ở 1 xóm quê như thế nào đó. đáng ra Diệp Khai là fan vác thanh đao đen trên những nẻo giang hồ để tìm và diệt. đúng ra hai fan họ hẳn sẽ sở hữu được một người dân có được niềm hạnh phúc giản 1-1 giữa cuộc sống. Mà có lẽ rằng với tính cách của Diệp Khai thì biết đâu cuộc trả thù của đấng mày râu cũng không không ít bi kịch.

Nhưng duy nhất lòng hận của không ít người béo mà đã gắn cuộc sống họ vào với nhau.

Xem thêm:

Chẳng gồm một ai trên chốn giang hồ, bên trên cuộc đời rất có thể hiểu, thông cảm và suy xét Phó Hồng Tuyết như Diệp Khai. Thủa lúc đầu gặp gỡ Diệp Khai là bạn thấy được con người giỏi đẹp trong chiếc vẻ ngoài lãnh đạm gai góc của Phó Hồng Tuyết và trong tương lai khi biết được nguồn gốc thì Diệp Khai càng để ý đến Phó Hồng Tuyết hơn. Vì chàng gọi những buồn bã trong con người Hồng Tuyết, chàng âu sầu hơn vị chuỗi bi kịch đó lại là phần lớn Hồng Tuyết sống nuốm cho chàng, chịu đựng cầm cố cho chàng, trả thù cố cho chàng. Toàn bộ cuộc đời thảm kịch cuộc đời Phó Hồng Tuyết là toàn bộ đều là sửa chữa cho chàng.

Với Phó Hồng Tuyết trên con phố đi của chàng, chàng tự dặn lòng mình thiết yếu kết bằng hữu, ko được gồm thêm những mối quan hệ khác, dù luôn luôn luôn lắc đầu nhưng có lẽ trong thâm trọng tâm chàng, Diệp Khai đã là 1 người bằng hữu. Bởi vì vậy phần nhiều lúc chàng chạm mặt điều cạnh tranh khăn, đầy đủ lúc chàng cảm thấy cô độc, cảm xúc kinh sợ cuộc sống thì sự xuất hiện của Diệp Khai như làn gió mát khiến cho hắn cảm giác mình được san sẻ, cảm giác có tín đồ để nhưng tin tưởng.

Cuộc đời của Phó Hồng Tuyết trong cả mười chín năm qua là một chuỗi bi thương nối liền, triền miên vào cô quạnh. Chắc hẳn rằng ở một vùng không bến bờ xa thẳm nào kia Phó Hồng Tuyết đứng cô độc một mình, đôi mắt nhìn mãi về một điểm xa xôi nào đó, trong tim chàng là 1 trong niềm trống trống rỗng vô biên.

Nhưng tôi tin trong thời điểm tháng sau đây bóng hình kia dù vẫn còn cô độc mà lại trái tim chàng đã mất quá nặng nài nỉ u ám, cánh mày râu đã bao gồm người anh em thật sự trên vùng giang hồ, là Diệp Khai, là Lộ đái Giai và rất có thể sau này còn các con tín đồ khác nữa. Phó Hồng Tuyết sẽ an toàn vì chàng luôn xứng xứng đáng với điều đó

Ps:

Tôi mang lại với Cổ Long khá muộn cũng chỉ đọc đa số tác phẩm của ông trong thời kỳ đỉnh cao nhất. Tuy nhiên với giọng văn êm ái, mặn mà tính triết lý về con tín đồ nhưng không thể khô cứng, thuộc với khối hệ thống nhân thiết bị vô cùng rực rỡ khiến tôi một thời gian thích mê đi truyện của Cổ Long. Nhưng mẫu điều tốt nhất tôi chưa thể hoàn toàn hài lòng đó là cái kết của nhà văn. Gần như là tác phẩm nào của ông nhưng tôi đọc đều phải có những mẫu kết quá nhanh chóng và gây ra sự tiếc nuối trong lòng. Tôi đã và đang đọc nhiều bài viết nói rằng những chiếc kết kia lại chính là điểm để người đọc lưu ý đến gì đó, rồi gọi được gì đó. Nhưng tôi luôn cố chấp nhận định rằng một tác phẩm hoàn thành xong thì không nên để chứng trạng đầu voi đuôi chuột. Giang hồ thập ác – một cái kết ra mắt quá chóng vánh trong vòng ngực chương để giải quyết một cơ số nhân trang bị và tình huống đang đẩy cho cao trào, tôi cảm tưởng người sáng tác bị ép đề nghị kết thúc, giỏi là ông ngán viết nữa ông say mê thì ông cho hoàn thành thôi. Còn với tòa tháp tôi mong mỏi nói đây là Biên thành lãng tử cũng có một chiếc kết khá tiếc nuối với tôi (nhưng dù sao cũng giảm bớt hơn Giang hồ thập ác).

Nhưng nói gì thì nói cùng với tôi văn Cổ Long khôn xiết độc đáo, khôn xiết mượt mà, mỗi triết lý cuộc đời ông đưa ra hầu như được đúc rút chọn lọc từ cuộc sống phiêu du lãng tử của ông.

“Biên Thành lãng tử” là cỗ truyện nói đến Diệp Khai – truyền nhân của tiểu Lý Phi Đao. Tuy nhiên, nhân vật còn lại nhiều tuyệt vời nhất cho tất cả những người đọc, lại là Phó Hồng Tuyết – Cổ Long đệ độc nhất đao.

Khác với kiếm hiệp Kim Dung, vốn rất yêu chuộng “kiếm” – trang bị vũ khí của bậc quân tử theo quan tiền niệm trung quốc và làm lơ những sản phẩm công nghệ vũ khí khác. Trong tìm hiệp Cổ Long, sứ mệnh của thanh đao đã được “nâng tầm”, biến đổi một đồ vật vũ khí có “hồn” với số đông cá tính hiếm hoi của fan sở hữu nó. Nói đến “đao”, người ta sẽ không thể bỏ lỡ Tiểu Lý Phi Đao Lý khoảng Hoan cùng Phó Hồng Tuyết, nhì vị “thần” trong thâm tâm những tình nhân đao.


Tất nhiên, đái Lý Phi Đao vẫn là người khét tiếng hơn cả vày cái lệ “không trượt bao giờ” của Lý khoảng Hoan. Tuy nhiên xét mang đến cùng, nếu như xếp “Tiểu Lý Phi Đao” vào bộ “đao” thì chắc hẳn rằng sẽ tất cả đôi chút khiên cưỡng, vì đó vốn dĩ là một đồ vật ám khí. Chính vì thế, trong tâm địa nhiều người, Phó Hồng Tuyết bắt đầu thực sự là thanh đao vượt trội nhất trong kiếm hiệp Cổ Long.

*

Phó Hồng Tuyết được số phận định sẵn có mặt là để báo thù, được nuôi dạy dỗ chỉ để báo thù, vị vậy, đao của y cũng là để báo thù. Suốt cuộc sống dùng đao, Phó Hồng Tuyết chỉ luyện một cố kỉnh rút đao duy nhất, và phát triển thành thanh đao của chính bản thân mình thành thanh đao nhanh nhất. Y đã chiếm lĩnh đến cảnh giới “rút sau mà luôn đến trước”, cũng chính là cảnh giới “hậu phạt chế nhân” nhưng kiếm hiệp Kim Dung hay nhắc tới.

Câu chuyện về bi kịch cuộc đời Phó Hồng Tuyết xuất phát điểm từ vụ án ở Mai Hoa Am hai mươi năm về trước. Hồi đó, có cha môn phái khét tiếng trong giang hồ nước là Vạn Mã Đường, Võ Lâm Trung Nguyên và Ma giáo. Vào một trong những ngày tuyết dày đặc, phụ vương của Phó Hồng Tuyết là Bạch Thiên Vũ – vốn là một cao thủ trong võ lâm, bị ám sát bởi chính bạn huynh đệ đã làm phản mình sẽ là Mã ko Quần. Bà bầu của Phó Hồng Tuyết là Đại Công chúa của ma giáo – Hoa Bạch Phượng đang vượt qua rào cản, xích míc giữa các bang phái để tiến mang lại với Bạch Thiên Vũ. Vào phim, giữa Võ Lâm Trung Nguyên và Ma giáo vốn tồn tại hiềm khích cần yếu hóa giải. Tình yêu của hai tín đồ bị phản đối đỉnh điểm, trong những lúc bị liền kề hại, Hoa Bạch Phượng mang thai, bị Mã không Quần đâm cơ mà không chết. Tè Lý Phi Đao – Lý khoảng Hoan đồng bọn của Bạch Thiên vũ đang đi vào cứu giá nhưng không kịp. Trong phi, Lý tầm Hoan vẫn đánh tráo Diệp Khai (vốn là bé đẻ thiệt sự của Bạch Thiên Vũ cùng Hoa Bạch Phượng) cùng với Phó Hồng Tuyết. Còn vào nguyên tác tiểu thuyết tìm hiệp thì Đinh Bạch Vân – vốn là vk cả của Bạch Thiên Vũ, sẽ đánh tráo nhỏ vì tiến công ghen.

*

Biên Thành Lãng Tửlà câu chuyện về Phó Hồng Tuyết theo lời chị em đến Biên thành để trả thù cho phụ vương là Bạch Thiên Vũ—bị hãm sợ ở Mai Hoa Am vào mười tám năm trước. Ở Biên thành, Phó Hồng Tuyết chạm mặt Diệp Khai, một lãng tử với thân phận túng thiếu ẩn, với cả hai bị cuốn vào những thủ đoạn liên quan cho vụ án năm xưa. Giết mổ Bạch Thiên Vũ không chỉ là có một mình Mã ko Quần mà vẫn tồn tại những tín đồ khác cùng họ, khi biết con trai Bạch Thiên Vũ đã truy gần kề Mã ko Quần nhằm trả thù, tất nhiên không ngồi yên chịu chết. Cuối truyện, vì ngăn Phó Hồng Tuyết giết Mã ko Quần, liên tục bị hãm sâu trong thù hận, Diệp Khai yêu cầu nói ra thực sự về thân phận cả hai: Diệp Khai bắt đầu thật sự là bé của Bạch Thiên Vũ và Hoa Bạch Phượng còn Phó Hồng Tuyết là 1 trong những cô nhi Bạch phu nhân tấn công tráo với Diệp Khai vì mục tiêu trừng vạc Hoa Bạch Phượng (cơ bạn dạng là đánh ghen kia mà). Vày thế, côn trùng thù của Bạch Thiên Vũ không tồn tại chút xíu gì liên quan đến Phó Hồng Tuyết. Với theo thanh hắc đao gãy làm cho đôi, Phó Hồng Tuyết lê bước rời đi. Theo như lời Diệp Khai trong
Cửu Nguyệt Ưng Phivà một số chi tiết trong
Thiên Nhai Minh Nguyệt Đaothì sau đó, Phó Hồng Tuyết trở về phụng dưỡng Hoa Bạch Phượng và siêng tâm luyện đao pháp cho tới sự khiếu nại trong
Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao.

*

Như vậy, Hoa Bạch Phượng đã nhận được nhầm Phó Hồng Tuyết làm con đẻ, bà đang luyện trong 20 năm ép Phó Hồng Tuyết chỉ ghi nhớ tới hai chữ báo thù. Bà ép buộc Phó Hồng Tuyết học thứ võ thuật khó nhất, cụ thanh hắc đao tàn độc nhất để tế máu quân thù đã giết thân phụ mình.

Tuy là 1 người to gan lớn mật mẽ, nhưng cuộc đời của Phó Hồng Tuyết lại tràn đầy bi kịch. Vào suốt bao nhiêu năm, cả cuộc đời y chỉ tồn tại hai chữ “báo thù”. Báo thù đối với y là nghĩa vụ thiêng liêng, là sản phẩm giúp y “sống”. Ấy vậy mà, khi đại thù giết thân phụ sắp thành công, y lại phát hiện nay ra, thiệt ra mọt thù kia không ở trong về y, người bị sát hại cũng không phải phụ vương y. Bi kịch lên cho đỉnh điểm lúc lẽ sinh sống của Phó Hồng Tuyết, thốt nhiên chốc biến thành một thiết bị tro tàn. Với thanh hắc đao gãy làm đôi, Phó Hồng Tuyết lê bước rời đi. Chấm dứt của hệ liệt “Biên Thành lãng tử” là nền móng để xuất hiện sự kiện tiếp đến trong bộ “Thiên Nhai Minh Nguyệt đao”.

Đến“Biên Thành Lãng Tử”, độc giả biết cho một Phó Hồng Tuyết 18 tuổi bị hận thù bóp nghẹt linh hồn, siêu khác một Phó Hồng Tuyết 38 tuổi dù bị người hãm hại mang đến tột cùng cực khổ cũng không thể hận người, và đúng như câu “yêu nhau yêu cả đường đi lối về”. Tín đồ đọc hoàn toàn có thể thấy xích míc trong nhị nhân vật dụng Tiểu Phó và Đại Phó chưa phải hai nhân vật không giống nhau mà là hai tiến trình trong vượt trình cải tiến và phát triển của một nhân vật. Fan đọc tốt nói tác giả Cổ Long “ác” với nhân vật Phó Hồng Tuyết khi bao nhiêu bi kịch hầu hết đổ dồn xuống đầu Phó Hồng Tuyết. Nạm nhưng, bác vẫn dành cho Phó Hồng Tuyết rất nhiều tình cảm và trọng điểm huyết, minh chứng là bác đã thiết kế một Phó Hồng Tuyết ngay gần như hoàn chỉnh về mặt phát triển tính cách: xuất phát từ một thiếu niên nóng tính (trongBiên Thành Lãng Tửcó chi tiết nói rằng Phó Hồng Tuyết vốn không ít tình cảm, đầy tâm huyết nhưng nên kìm nén vớ cả cảm hứng của mình bởi báo thù), mù quáng vì thù hận trong“Biên Thành Lãng Tử”trở thành một người lũ ông trưởng thành, tỉnh bơ trong“Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao”. Trong vượt trình trở nên tân tiến tính biện pháp nhân đồ đấy, nét xuyên thấu và rất nổi bật ở con người Phó Hồng Tuyết là nghị lực cùng sự kiên cường đáng ngưỡng mộ. Những đau buồn mà anh gánh chịu dù chỉ một trong các đó thôi cũng đủ mang lại nhân vật khác hắc hoá, tuy vậy Phó Hồng Tuyết ko bao giờ. Có lúc anh xuống đáy tuyệt vọng nhưng Phó Hồng Tuyết vẫn hoàn toàn có thể vùng lên, chặt đứt gông xiềng trói buộc để hướng đến ánh sáng. Nếu như bạn xót xa đến Phó Hồng Tuyết tại đoạn kết“Biên Thành Lãng Tử”thì hãy lặng tâm, mang đến đoạn kết“Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao”, anh đang trút bỏ đau khổ và tìm được “minh nguyệt” của chính bản thân mình (ý nghĩa của “minh nguyệt” trong tựa truyện).

Bi kịch là thế, mà lại hình hình ảnh của Phó Hồng Tuyết vẫn ăn sâu vào trung khu trí người đọc tìm hiệp Cổ Long. Tay trắng, white như bạch tuyết; đao đen, black như mẫu chết. Tay của Phó Hồng Tuyết không bao giờ rời ngoài chuôi đao, và dòng chân què thì cứ vậy lết đi. Chu nhất Long diễn tả sự ghẻ lạnh băng giá của tất cả nhân vật, một vai diễn với trái tim nồng ấm chứa đựng sau một vẻ cô độc, rét mướt lùng.

*

***

“Mã Phương Linh thấy gì?

Thị trông thấy sáu thứ: Một góc áo trắng và một thanh ngày tiết kiếm, một góc áo đen cùng một thanh cổ đao, và cuối cùng, một góc áo xanh thẫm và một ngọn tè đao độc nhất vô nhị vô nhị.

Tiểu Lý Phi Đao.

Ngọn đái đao bội nghịch chiếu ánh trăng. Bàn tay Mã Phương Linh run rẩy sờ lên cổ họng.”

*

Ở một phân đoạn khác:

“Phó Hồng Tuyết tự dưng dừng chân, ngưng ánh mắt nhìn Diệp Khai, rồi gằn từng tiếng:

Có yêu cầu là những hạ chăng?

Diệp Khai cũng giới hạn chân, rồi nhàn nhã thốt:

Câu đó, đáng lẽ phải chính bởi hạ hỏi! tất cả phải là những hạ chăng?

Hai tín đồ cùng đứng lại, cùng nhìn nhau, bất thình lình cùng cười.

Diệp Khai thốt:

Lần đồ vật nhất, trên hạ thấy các hạ cười.

(Trích “Biên Thành lãng tử” – Cổ Long)