(PLVN) -Đã gần nửa vậy kỷ trôi qua tính từ lúc ngày chiến thắng giải phóng Xuân Lộc (tỉnh Đồng Nai)- trận được xem như là mở “cánh cửa ngõ thép” để lính ta tiến vào giải phóng sử dụng Gòn tạo sự chiến dịch tp hcm lịch sử, vào tôi vẫn vẹn nguyên ký ức 12 ngày đêm kungfu oanh liệt để triển khai nên chiến thắng thần kỳ.

Bạn đang xem: Chiến dịch hồ chí minh lịch sử giải phóng tỉnh đồng nai


Thời điểm năm 1975, tôi và hầu hết bằng hữu trong đơn vị thuộc tiểu đoàn 5, Trung đoàn 34, Sư 7 (công trường 7), quân đoàn 4 Miền Đông Nam cỗ đều là những người lính trẻ, chỉ mới 18 -20 tuổi. Shop chúng tôi đến từ rất nhiều miền quê khác nhau, nhưng gồm cùng ý chí cùng nhiệt huyết sục sôi chiến đấu, quyết vai trung phong quét không bẩn giặc thù giải phóng quê hương đất nước.

Vậy nên khi biết đơn vị chức năng sắp được tham gia trận chiến đấu hóa giải Xuân Lộc – chỗ được xem như là “cánh cửa thép” sống phía đông tp sài thành để quân ta triển khai chiến dịch tp hcm lịch sử, đề nghị nói tinh thần shop chúng tôi cực kỳ phấn chấn.

Xem thêm: Tại Sao Không Xóa Được Lịch Sử Tìm Kiếm Trên Google Iphone Của Bạn

Mặc cho dù trước đó, solo vị shop chúng tôi đã tham gia đánh hàng trăm trận trường đoản cú Chiến dịch giải phóng chung cư phước long từ mùa xuân năm 1975 đến thời khắc tháng 4/1975, nhưng chưa xuất hiện trận như thế nào "tầm vóc" và qui mô khủng như trận Xuân Lộc.

*

Bức ảnh kỷ niệm chụp sau giải phóng, người sáng tác Triệu quang quẻ Định chớ ở mặt hàng sau, vị trí thứ hai từ trái thanh lịch (ảnh do tác giả cung cấp).

Khoảng 5h30 sáng, pháo ta phun 1 tiếng đồng hồ thời trang vào các cơ sở đóng góp quân của địch. Ban sơ địch gần như tê liệt không thể phản ứng gì, mà lại khi tất cả hỏa lực mạnh mẽ của ta để gần gần cạnh với địch vừa đồng loạt nổ súng thì hỏa lực của chúng ở dưới hầm ngầm bất thần dội lên phun trả quyết liệt...

Không quản nguy hiểm, đồng minh Nguyễn Văn Hực (Tiểu đoàn phó) ra lệnh: “Anh em ơi tiến lên!”. Tôi với mấy đồng đội chạy theo ông Hực, chạy lên khoảng 100m thì thấy gồm 4 loại xe tăng của ta đã nằm đó, địch vẫn phun “rát”. Anh Hực vẫn tiến lên, chúng tôi đồng loạt chạy theo. Hỏa lực cùng đạn pháo địch dội xuống rào rào như mưa, khói mù mịt cả trận địa…

Khi trận địa ngớt giờ pháo, shop chúng tôi phát hiện nhiều bạn bè bị thương, không ít người bị mến nặng. Tôi cũng bị sức xay bom và một trong những vết thương phần mềm nhưng do sức con trẻ nên hoàn toàn có thể di chuyển bình thường. Chúng tôi cố cầm sơ cứu cho anh em rồi cung cấp đưa các bằng hữu về cứ cứu vãn thương. Về mang lại cứ, tôi nghe chỉ huy nói Trung đoàn 141 của ta đã đánh và chiếm hữu được Dinh thức giấc trưởng Đồng Nai, cho dù địch làm phản công quyết liệt. Mừng khôn đề cập xiết!


*

Bức hình ảnh lưu niệm của Đoàn Cựu binh lực là mến binh quận bố Đình, tác giả cũng là thương binh hạng 2/4.

*

Một bức ảnh gặp khía cạnh của tác giả và số đông năm xưa.

…Sau ngày nước nhà giải phóng, chúng tôi trở về hậu phương, rồi mỗi người có công việc, sự nghiệp riêng. Tôi sau thời hạn được mang theo điều trị chăm sóc thương, sức mạnh ổn định lại thì được đơn vị nước cử đi học để trở thành bạn cán cỗ ngành Kiểm cạnh bên nhân dân.

Cuộc sống mưu sinh cùng công việc bận rộn khiến tôi và những người dân đồng chí, đồng đội của mình không liên tục liên lạc với nhau. Nhưng hàng năm, mỗi lúc Kỷ niệm thắng lợi 30/4, cơ hội 27/7 hay 22/12 cửa hàng chúng tôi lại chạm mặt nhau, ôn lại kỷ niệm đầy đủ ngày bên nhau vào sinh ra tử vong đấu giải phóng đất nước. Và cửa hàng chúng tôi đều trung tâm niệm: ngay cả khi lâm vào tình gắng nguy nan nhất, nhưng nếu họ trên bên dưới đồng lòng, tự tin với quyết tâm đại chiến thì một mực chiến thắng!

(*Tác mang Triệu quang đãng Định - Nguyên Phó Vụ trưởng Vụ tổ chức cán bộ, Viện Kiểm ngay cạnh nhân dân buổi tối Cao, là 1 cựu chiến binh, yêu mến binh hạng 2/4).