"Cô đơn là một loại cảm giác còn đáng sợ hơn việc không có người yêu. Cảm giác ấy được gọi là lạc. Lạc ở đây chẳng phải là mất tích ở khoảng không nhất định nào đó, nhưng là sự lạc lõng, chơi vơi giữa dòng đời. Vì không biết tìm kiếm hơi ấm cho bản thân ở đâu, khi mà nhìn xung quanh ai ai cũng đều rất ấm áp, còn mình lại lạnh. Hoặc cũng có thể bản thân cho rằng hơi ấm đó không thuộc về mình, không giành cho mình, nên từ chối đón nhận nó.''
Hòn Đá Xấu Xí - Những Ngón Tay Đan
"Đại đa số nhiều người họ thích lối sống nhộn nhịp, huyên náo và vui vẻ, phần tử còn lại là những người thích sống nội tâm, một mình và rất thích buồn, mặc dù không ai làm tổn thương họ."
Anh Thư - Những Ngón Tay Đan
Thỉnh thoảng có người hỏi em: Đã có người yêu chưa? Em cười và đáp rằng, vẫn chưa có đâu. Thật ra không phải không có người theo đuổi, mà chính là không phù hợp. Không phải yêu cầu cao, mà chính là không có cảm giác.
Đôi khi muốn yêu để bản thân không còn cô đơn nữa, nhưng mà đối tượng vẫn không có, nên không thể tùy tiện. Bởi vì có câu: Thà thiếu chứ đừng dễ dãi. Có khi độc thân chính là đang chờ đợi người nào đó…"
Hoa Aeri - Những Ngón Tay Đan

"...Cuộc sống độc thân chưa bao giờ là dễ dàng đúng không, chỉ là bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm được người đủ hiểu mình để trao trọn tâm tư. Tớ luôn sợ một khi mở lòng đón người ta bước vào cuộc sống của mình, rồi khi mọi thứ nằm đúng quỹ đạo, khi mình đã tưởng chừng như có người ta thì họ lại rời đi. Và đấy, một lần nữa trái tim tổn thương, một lần nữa chẳng dám mở lòng với ai thêm nữa. Nhưng không sao đâu, chúng ta còn trẻ, thế giới ngoài kia còn rộng lớn và chờ đợi chúng ta. Đứng dậy xốc lại tinh thần và khám phá thôi. Biết đâu trên một con hẻm nhỏ lúc tớ hay cậu đang ăn vội que xiên nướng lại có thể gặp được tình yêu của đời mình..."
Hews - Những Ngón Tay Đan
"Này cậu ơi! Một mình như thế cậu có ổn không? Tớ hiểu cảm giác của cậu bây giờ, chúng ta đều giống nhau. Vẫn luôn chọn một mình thay vì tìm một nửa kề cạnh. Chúng ta khó hiểu thật đấy, rõ ràng là sợ cô đơn nhưng lại luôn chọn một mình. Có lẽ là chúng ta đang sợ hãi. Phải rồi, không phải ai đi qua đổ vỡ hay chứng kiến đổ vỡ của kẻ khác mà có thể một lòng đưa niềm tin của mình trao cho một ai đó. Cậu và tớ đều sợ một khi trao niềm tin sai người, rồi ta sẽ lại đau như lần trước đó."
Hews - Những Ngón Tay Đan
"Những con người như chúng ta, vì có khả năng chế ngự nỗi cô đơn, biết cách làm bạn với cô đơn nên vẫn sống hạnh phúc và vui vẻ đấy thôi. Và như thế khi cô đơn đến gần, ta không cảm thấy sợ hãi, trống trải khi không ai bên cạnh. Có người bên cạnh để chia sẻ câu chuyện cũng được, một mình tự khép mình trong thế giới nội tâm cũng được. Miễn ta thấy yên bình và hạnh phúc. Dựa dẫm phụ thuộc vào người khác hay tự lực làm tất cả cũng chẳng sao, quan trọng ta biết cách tiết chế mức độ, đừng để mọi chuyện đi quá giới hạn chịu đựng."
Phạm Thúy Loan - Những Ngón Tay Đan
"Khi cô đơn quá lâu, cậu thấy tình yêu cũng chẳng cấp thiết nữa. Sống một mình cũng cảm thấy đủ bận rộn, đủ vội vã và chẳng có thì giờ cho những chuyện vô bổ. Yêu đương với cậu giờ cũng như một cơn đói có thể giải quyết tức thì bằng những bữa ăn nhanh. Bằng những tin nhắn vội vàng trên facebook, những lời tán tỉnh ngọt nhạt chẳng có điểm bắt đầu hay kết thúc. Và những cuộc trò chuyện điện thoại kéo dài mà chẳng đi đến đâu. Rồi sáng hôm sau mỗi người lại tiếp tục cuộc sống của chính mình như chẳng hề có mối liên quan nào tồn tại."
Hạ Cửu Long - Những Ngón Tay Đan
"Tôi có một giấc mơ không bao giờ tỉnh, trong mơ tôi cô đơn giữa phố thị đông đúc, mọi người vẫn qua lại cười nói, chỉ có tôi một mình đứng chơ vơ đợi người đến, thế nhưng đã bao mùa cây thay lá mà người vẫn không đến, vẫn là giấc mơ quá dài cho một đời người."
Hoàng Tul - Những Ngón Tay Đan

"Lang thang...Bao nhiêu năm cho một cuộc đời. Và bao nhiêu lâu cho một người vốn cô đơn. Trầm tĩnh là bản chất riêng biệt của những kẻ cô đơn. Cứ mang mọi điều trong cuộc sống gói ghém vào lòng và tự vỗ về, vo gọn lại rồi giấu kín. Chẳng buồn buông lời oán than. Tất cả mang ra dung hòa vào thân, rồi mang thân dung hòa vào đêm. Hòa vào nhau như một thể thống nhất. Để rồi dìu dắt nhau qua tháng ngày."
Cỏ - Những Ngón Tay Đan
"Nay đã xa dần những tháng ngày cũ chênh vênh của tuổi mười tám, đã bỏ lại phía sau lưng là những trang nhật kí, dòng lưu bút đầy ắp hoài niệm, quên mất cả những buồn vui vu vơ một thời bởi những cuộc tình dang dở... Hoá ra những nỗi cô đơn vẫn dai dẳng đeo bám ta lại là thứ để ta gợn lại đáy tâm hồn mà tìm gặp những dư âm xác xơ nhưng đậm lắm những hình ảnh hồn hoang đẹp đẽ của tuổi trẻ."
ĐT Khói - Những Ngón Tay Đan